Nhiều người thấy Cẩm Mộng vừa chạy vừa khóc thì thấy trong lòng chua xót ai lại nỡ làm cho nữ thần khóc như thế này, cũng có rất nhiều nam sinh muốn lại dỗ nhưng lại sợ nếu làm cái gai trong mắt Tống Phong thì sao ai nghĩ đến thôi cũng phải run sợ rồi.
Cô chạy mãi thì va phải một vòng tay ấm áp quen thuộc nào đó cô ngước nhìn lên thì thấy một khuôn mặt cực kì đẹp trai lại còn cao nữa.
Cô ta cứ nhìn mãi như đến cho đến tiếng nói của người đàn ông vang lên thì cô mới giật mình hoàn hồn trở lại
“Em tính đứng nhìn tôi đến lúc nào đây sao lại khóc như vậy, nói tôi biết ai làm em khóc tôi sẽ giúp em xử lí tên đó” bàn tay hắn nhẹ nhàng vuốt đầu cô như đang dỗ ngọt tiểu bảo bối này vậy
“Tống! tống tổng sao anh lại ở đây ko phải giờ này anh ở công ty hả” cô vội dùng tay lau đi nước mắt của mình chắc là trong bộ dạng hiện tại xấu lắm nhỉ
“Em chưa trả lời câu hỏi của tôi sao em hỏi ngược lại tôi ai cho phép em trông bộ dạng này của em xem có phải rất hút người ko”
“Thật ra thì em ko bị ai bắt nạt cả chỉ là mới có người từ chối lòng tốt của em thôi” giọng nói nhẹ nhàng mang theo một ít khàn vì nãy mới khóc cô ta nói dối ko hề chớp mắt đã như thế rồi còn kêu có người từ chối lòng tốt ai dám từ chối lòng tốt của một thiên thần như cô vậy
“Nói xem tên đó là ai dám từ chối lòng tốt của em sao, muốn giúp đỡ mà còn bị người ta từ chối sao ko hiểu tên đó đang nghĩ gì nữa đây” vẻ mặt của Tống Phong khá giận dữ dám làm người hắn ta thích khóc như vậy còn nữa tên đó cũng ko nghĩ đến người này là của hắn sao
Nghe thấy giọng nói lạnh lùng và giận dữ ấy cô ta ko giữ nữa nói ra, nói ra để vị tổng tài này thay cô xử lí chứ “ thật