Phản Diện, Tôi Là Mẹ Cậu

Chương 128


trước sau

Nguyễn Hạ nâng mặt lên rồi cảm thán, cô có tài cán gì mà vừa xuyên tới liền có thể trở thành vợ chồng với một người đàn ông tốt như vậy chứ, cho dù chỉ là trên danh nghĩa nhưng chắc kiếp trước cô cũng phải cứu vớt thế giới mới được như vậy đó!

...

Tống Đình Thâm đương nhiên không biết ở trong lòng Nguyễn Hạ thì mình đã được nâng lên cao hơn rất nhiều. Anh và bạn thân của mình là Hà Phi hẹn nhau ở một quán trà, nghiêm túc mà nói, trên phương diện làm ăn thì hai người không hề có gì liên quan cả. Chỉ có điều bây giờ Hà Phi có một chuyện làm ăn cần hợp tác với một công ty ở thủ đô, Hà Phi lại không biết tình hình ở đó, nên anh ta mới đi hỏi thăm Tống Đình Thâm.

Sau khi tán gẫu xong chuyện làm ăn, Hà Phi mang vẻ mặt tiếc nuối mà nói: "Nghe nói cậu dẫn vợ mình đến tiệc mừng thọ của thầy, hôm đó tôi định đi rồi nhưng lại trễ giờ bay nên không về kịp, thực sự là đáng tiếc mà. Lần trước tôi thấy cô ấy là lúc con trai của cậu vừa tròn tuổi đấy, nhoáng một cái là đã ba năm rồi nhỉ."

Anh ta dừng một chút, lại hỏi tiếp: "Sao cậu không dẫn cô ấy và Vượng Tử đến đây ăn cơm với tôi?"

Tống Đình Thâm liếc anh ta một cái: "Cô ấy không được khỏe cho lắm nên tôi để cô ấy nghỉ ngơi ở khách sạn rồi. Một số nghiệp vụ của cậu chuyển đến thủ đô, sau này thế nào sẽ có cơ hội gặp mặt thôi."

Hà Phi nghĩ cũng đúng, thế là anh ta gật đầu rồi hiếu kỳ hỏi: "Bây giờ tình cảm của hai người đã khá tốt rồi nhỉ?"

Ánh mắt của anh ta vẫn rất sắc bén, vào buổi tiệc đầy tuổi năm đó, anh ta rõ ràng có thể cảm giác được quan hệ của Tống Đình Thâm và Nguyễn Hạ không được tốt cho lắm. Giữa hai người không hề có chút cảm giác thân mật nào, nếu nói hai người chỉ là bạn bè bình thường cũng còn được nữa là.

Tống Đình Thâm vẫn còn đang mạnh miệng: "Tình cảm của chúng tôi vẫn luôn tốt."

Hà Phi cười cợt rồi vỗ tay cái bốp: "Được rồi, căn bản đã có thể chứng minh tình cảm lúc này của hai người không tệ, chúc mừng cậu."

Trước đây không phải là anh ta không có hỏi qua một câu hỏi tương tự, Tống Đình Thâm trả lời thế nào, hoặc là không nói gì, hoặc là anh mang vẻ mặt "Mắc mớ gì đến cậu chứ".

Bây giờ Tống Đình Thâm lại có thể nói ra một câu như vậy, điều này đã đủ để chứng minh rằng tình cảm lúc này của anh và Nguyễn Hạ tốt hơn nhiều rồi.

Thấy Tống Đình Thâm không tiếp tục nói tiếp, Hà Phi lại cảm thán một
câu: "Vợ chồng vẫn là người đầu tiên tốt nhất, hai người các cậu có một đứa bé, chính là người đồng hành có cùng một mục tiêu. Nếu nhất định phải nói thực tế một chút thì bây giờ chúng ta nỗ lực dốc sức làm như vậy còn không phải là vì muốn cho con cái có được một cái hoàn cảnh tốt và tương lai tốt hay sao. Đều là đàn ông, trong lòng ai cũng rõ ràng, nếu thật sự ly hôn rồi tìm một người khác thì chuyện đó cũng đâu có quan trọng bằng con của mình chứ, đúng không?"

Tống Đình Thâm mất kiên nhẫn: "Chúng tôi sẽ không ly hôn, đừng có giả thuyết như vậy."

Hà Phi chắp tay với anh: "Được được được, là do tôi không biết nói chuyện."

Sau khi Tống Đình Thâm chào tạm biệt Hà Phi thì nghĩ thầm, rốt cuộc thì mấy người này bị cái gì vậy, sao anh có thể ly hôn được chứ, anh và Nguyễn Hạ căn bản sẽ không ly hôn.

...

Vào lúc ăn cơm tối thì Nguyễn Hạ mới biết Tống Đình Thâm đi gặp người bạn học tên là Hà Phi kia, bây giờ cô cũng không cảm thấy xa lạ gì với cái tên này, dù sao cô cũng đã nghe được ở nhà bà cô, thế là cô liền dò hỏi: "Người bạn Hà Phi mà anh đi gặp hôm nay có phải là người mà nhà bà cô nói hôm đó không?"

Tống Đình Thâm không nghĩ tới Nguyễn Hạ vẫn còn có ấn tượng về chuyện này, anh khẽ gật đầu: "Ừ, là cậu ta."

"Vậy anh có nói cho cậu ta biết, thật ra nhà của bà cô không tốt lắm hay không. Dù sao em gái của cậu ta đang tiếp xúc với cái người kia mà?" Dùng "Cái người kia" để xưng hô đơn giản là vì Nguyễn Hạ không nhớ rõ tên của đứa cháu trai nhà bà cô thôi...

Tống Đình Thâm hơi sửng sốt: "Không có."

Nguyễn Hạ giật mình: "Cậu ta không phải là bạn rất thân của anh sao?"

Theo lý mà nói, chuyện như vậy thì phải nhắc nhở bạn bè một tiếng chứ? Dù sao nếu con gái người ta bị lừa, bị cưới về nhà như vậy thì cô luôn có cảm giác đó chính là hố lửa.

Tống Đình Thâm khó hiểu: "Mặc dù là bạn rất thân nhưng cũng không thể tùy tiện nhúng tay vào việc nhà của người khác."

Nguyễn Hạ nghi hoặc: "Thật sao?"

Hình như đối với chuyện như thế này thì phương thức xử lý của đàn ông và phụ nữ thật sự sẽ khác nhau.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện