Dạ Mạn muốn đập ai đó dễ sợ, thằng cha Lục Phi mở mắt âm dương cho Trương Phong Nam mà cũng không nói với nó một tiếng, thế này gọi là đào tạo nhân sự đấy à?
Dạ Mạn tức muốn chết.
Trương Phong Nam nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch đi xuyên qua cửa kính văn phòng, anh ta khó tin dụi mắt, chắc chắn là nhìn lầm mất rồi, sao con người lại có thể đi xuyên kính được.
Trương Phong Nam đang định thở phào thì lại để ý thấy người đó chân không chạm đất mà chỉ trôi lững lờ!
Ma, có ma!
“Á!” Trương Phong Nam thét lên thất thanh.
Dạ Mạn vỗ vào người Trương Phong Nam, lên tiếng nói với cái hồn mập mạp: “Bạch Vô Thường không có ở đây, ra ngoài đợi đi.
”
Hồn mập cung kính gỡ mũ cúi chào, sau đó đội mũ vào rồi xuyên qua cửa kính.
Trương Phong Nam: “Em… anh ta… ma….
Em cũng thấy ma?”
Dạ Mạn chỉ vào cái ghế cạnh mình, ngồi xuống chỗ mình.
Trương Phong Nam không bình tĩnh nổi: “Anh hoa mắt rồi đúng không? Sao anh nhìn thấy anh ta trôi đi vậy? Mà mặt anh ta không còn giọt máu nữa, đi xuyên kính nữa chứ!”
Dạ Mạn uống ngụm nước rồi giải thích công việc ở đây.
Trương Phong Nam há hốc mồm, kinh ngạc không nói được gì.
“Đây là hợp đồng, anh giữa đi, nếu anh thấy ổn thì ký tên vào đây.
”
Trương Phong Nam run rẩy lắc tay từ chối, ra sức lắc đầu như bà đồng: “Hay… hay là cô Dạ tìm người khác đi ạ.
”
Chiếc ghế ngã xuống đất, Trương Phong Nam hoảng hồn bỏ chạy, xông ra khỏi văn phòng.
Vừa ra khỏi cửa một bước, lại lập tức vòng trở vào.
Mẹ nó, ngoài hành lang toàn ma, cái nơi quỷ quái gì thế này, đường cùng rồi, chỉ có căn phòng này là sạch sẽ an toàn thôi.
Vậy là trên đời thật sự có ma!
Vậy là đây là văn phòng địa phủ thật!
Trương Phong Nam có cảm giác đã lên thuyền giặc, rõ ràng là đang bị ép buộc đây mà.
Dạ Mạn thấy Trương Phong Nam thất tha thất thểu bèn chỉ vào phòng họp: “Anh ta mở mắt âm dương cho anh đó, tìm anh ta xử lý đi.
”
Lục Phi tự làm thì tự hưởng đi, bảo nó tìm người, hắn đảm nhiệm thuyết phục mà, Dạ Mạn đá luôn bóng về lại cho Lục Phi.
Trương Phong Nam đứng giữa phòng làm việc, đi cũng không được, vào cũng không xong, cô Dạ trước giờ nói năng giữ lời, chắc không chơi mình đâu.
Trương Phong Nam cứ đứng đó ngập ngừng một lúc rồi đi vào phòng làm việc.
Mấy phút sau, anh ta lại bước ra ngoài, toàn thân như được giác ngộ, tự cầm hợp đồng ký xoèng xoẹt.
Dạ Mạn không biết Lục Phi đã hứa hẹn gì, Trương Phong Nam đặt bút xuống, nằm ườn trên bàn, đúng là lên thuyền giặc thật rồi, tới rồi thì chịu thôi!”
“Cô Dạ, có thật là tôi chỉ cần đạm nhiệm chuyện của con người thôi không?”
“Vâng, cứ như hôm nay thôi ạ, anh giải quyết mong muốn của cái hồn ma với cõi dương, cứ như hôm nay ấy, có con bé mặc đồng phục buộc tóc đuôi gà nhún nhảy sau lưng anh ấy.
”
Trương Phong Nam run lẩy bẩy, hèn gì sao đang hè mà lại mát thế, hoá ra là ma đứng cạnh bên, còn cái hành lang đó nữa chứ, mới lên là thấy âm u, ngần đó ma không lạnh mới lạ.
Nhập gia tùy tục thôi, chỉ làm việc liên quan tới người, vừa kiếm tiền vừa tích đức được, mấy lời sếp nói cứ văng vẳng bên tai, Trương Phong Nam quyết định cố gắng làm quen với thế giới mới.
Vừa mới tới được mấy ngày, Trương Phong Nam đã thần kinh vững vàng, sau khi gặp Hắc Bạch Vô Thường, anh ta dường như quen với cuộc sống thế này luôn rồi, bình thường hơn chút, Dạ Mạn đánh tiếng với Hắc Bạch Vô Thường, nó muốn giữ lại trợ thủ đắc lực này.
Từ lúc có Trương Phong Nam trợ giúp, công việc của Dạ Mạn càng lúc càng được nâng cao hiệu suất, một ngày có thể giải quyết năm vụ, hiện giờ những vụ khác hóc búa là vụ của những linh hồn chết oan, tuy là tìm được chứng cứ, nhưng để cảnh sát đứng ra giải quyết là tốt nhất.
Nó có thể viết ra sống chết của những tay hung thủ này, khiến đám xấu xa đền bù tội nghiệt, nhưng dù gì thì sửa đổi sổ sinh tử ở dương gian sẽ làm hao phí năng lượng của Đoàn Đoàn và Viên Viên (tên mới đặt cho bút gọi hồn), thêm nữa thì đồ ăn của hai đứa này đắt quá đáng, quan trọng là trả tiền không nổi, vì thế có thể dùng thủ đoạn pháp luật giải quyết vấn đề thì không nên sử dụng sổ sinh tử.
Trong đầu Dạ Mạn loé lên tên của Tư Đồ Hạo, Tư Đồ Đại Chính với Tư Đồ Hạo là bố con, không biết chú ấy có chịu để con mình tham gia không?
Dạ Mạn thương lượng với Lục Phi, cuối cùng quyết định không mở mắt âm dương cho Tư Đồ Hạo như Trương Phong Nam, nhưng có thể tiết lộ chút sự việc về thế giới mới.
Công việc thuyết phục Tư Đồ Hạo sẽ giao cho Tư Đồ Đại Chính, ông ấy làm việc hiệu suất cao, chỉ một đêm đã thuyết phục được thằng con trai.
Có Tư Đồ Hạo trợ giúp, Dạ Mạn làm việc hiệu quả hơn thấy rõ, hiện giờ một ngày đã làm được đến mười vụ, ngặt nỗi hồn ma tới xếp hàng nhiều không kể siết, Dạ Mạn vẫn thấy làm không kịp ngơi tay.
Lục Phi cũng đồng cảm sâu sắc, đằng trước hắn còn một ngàn tám trăm người đang xếp hàng, chừng nào mới tới lượt hắn? Hay là dùng mỹ nam kế, hắn đường đường là Diêm vương địa phủ, sao có thể làm mấy chuyện này!
Một đêm trăng tròn nữa lại sắp đến.
Sắc mặt Lục Phi hết sức ảm đạm, Bạch Vô Thường báo rằng Đầu Trâu Mặt Ngựa đã hút năng lượng của ác quỷ, tìm được cơ thể ký sinh, chỉ biết là ký sinh trong cơ thể nữ, những thứ khác vẫn đang điều tra.
Cơ thể nữ… nhất định phải chú ý đến những người phụ nữ xuất hiện bên cạnh Dạ Mạn vào đêm trăng tròn.
Tại nhà họ Tư Đồ.
Tư Đồ Hạo nghe bố nói về một cái công ty như thế, thật sự hết sức kinh ngạc.
Nhìn thấy sắc mặt thản nhiên của bố, cậu chọn lựa tin tưởng, vì chuyện này mà bố còn cung cấp cho cậu một văn phòng thám tử tư, đây là ước mơ