Hoạt động của đoàn phim vừa bận rộn lại đa dạng, đạo diễn lần này thuộc trường phái sư phụ mài một kiếm mất bốn, năm năm, một cảnh quay thường phải NG hơn mười lần, quay cả một ngày.
Từ hai năm trước khi kết hôn với Thẩm Trọng tới nay, Tô Thanh rất cố kỵ thân phận "bà Thẩm" này, cô không muốn để cho người khác cảm thấy cơ hội của cô đều là dựa vào Thẩm Trọng mới có được, cho nên ở phim trường cô lại càng chuyên nghiệp và nỗ lực hơn gấp trăm lần so với trước khi kết hôn, vai diễn lần này của cô lại nặng nề, mỗi ngày đều là người ngủ muộn nhất, ở phim trường có thể đứng thì tuyệt đối sẽ không ngồi, lúc không có cảnh quay cô cũng nghiêm túc ngồi bên cạnh quan sát người khác diễn xuất.
Vào đoàn phim hơn một tuần, Tô Thanh bận đến ngay cả thời gian gọi điện thoại cho Thẩm Trọng cũng không có.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thân thể của anh cần phải làm việc và nghỉ ngơi theo đúng quy luật, hàng ngày rời giường đúng giờ, ăn, ngủ, thậm chí ngay cả uống nước và rửa tay cũng đều có thời gian cố định. Tô Thanh không thể làm gì khác hơn là sau khi kết thúc công việc sẽ nhắn một tin nhắn thoại làm nũng với anh, còn dặn anh buổi tối phải tắt âm điện thoại, sợ anh bị đánh thức rồi không ngủ lại được.
Chập tối hôm nay trời mưa xối xả, cảnh ngoại cảnh vốn đã sắp xếp xong lại không thể quay được, cảnh trong nhà lại chưa bố trí xong, đạo diễn Trương mới đại phát từ bi, thả cho mọi người nghỉ ngơi.
Tô Thanh về phòng lập tức gọi video nói chuyện với Thẩm Trọng, lúc này anh đều sẽ ở trong phòng sách làm việc.
Không ngờ mãi một lúc lâu Thẩm Trọng mới nhận cuộc gọi, đã sắp đến giờ cơm chiều, anh vẫn còn ở trên giường.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Thanh lập tức ngồi thẳng dậy hỏi: "Anh sao vậy? Khó chịu ở đâu?"
Thẩm Trọng có chút mệt mỏi cười cười: "Không sao, chiều nay tập phục hồi chức năng hơi mệt, nên về nằm một lát."
"Sắp sáu giờ rồi, anh còn nói là một lát?" Tô Thanh áp mặt sát vào nhìn anh.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Điện thoại của anh được cố định trên giá ở trước giường, Tô Thanh có thể nhìn thấy toàn bộ nửa người trên của anh, nhưng sắc mặt thì lại không nhìn thấy rõ lắm.
"Sáu giờ rồi à?" Thẩm Trọng đưa tay lên day day giữa chân mày: "Đúng là ngủ hơi lâu rồi."
"Có phải anh lại dùng sức quá mạnh rồi không?" Tô Thanh hỏi anh: "Đồng ý với em tập vừa phải đâu?"
Thẩm Trọng cười bất đắc dĩ: "Không có cố sức, có thể là mấy ngày nay trời mưa, người hơi mệt."
Tô Thanh không vui: "Mùa này trời mưa dầm, em đúng là không nên đi. Đều tại anh bắt em nhất định phải nhận bộ phim này."
Thẩm Trọng nhắm mắt lại tựa vào nẹp cổ: "Được rồi, anh không yếu đến vậy."
Tô Thanh biết anh không thích người khác suy nghĩ lung tung, chỉ mới như vậy đã không có kiên nhẫn rồi, cô đành phải cắn môi nhìn chằm chằm vào anh.
Đã lâu cô không tách khỏi Thẩm Trọng thời gian dài như vậy, nhìn một lát thì rất nhớ anh.
Thẩm Trọng vẫn rất bình tĩnh, hỏi tình hình gần đây của cô, sau khi nghe cô nói vài câu đã bắt cô nhân cơ hội hôm nay mà đi ngủ sớm.
Tô Thanh vốn cũng không phải là người đặc biệt dính người, nếu không năm đó Thẩm Trọng cũng không chịu nổi cô, hai người nói vài ba câu, nửa tiếng sau thì tắt cuộc gọi video.
Tô Thanh vẫn băn khoăn về dáng vẻ mệt mỏi của Thẩm Trọng nên cũng không ngủ được, ngược lại suy nghĩ linh hoạt, gọi điện thoại cho lão Hồ, vệ sĩ của Thẩm Trọng.
Lão Hồ xuất thân từ quân nhân, theo Thẩm Trọng khoảng bảy, tám năm, vẫn luôn dốc lòng tận