Đỗ Lập Dương tức giận, này là loại lời nói chó má gì, đang muốn mắng cho một trận, lại nghe thấy cô cô suy yếu nói: "Mời cô ấy vào đi.""Cô cô?" Đỗ Lập Dương kinh ngạc.Hàn phu nhân ủ rũ nói: "Liền tính là không được, còn có thể tổn thất gì sao?"Đỗ Lập Dương trầm mặc, cô cô đã bắt đầu tuyệt vọng cho nên cái gì cũng dám thử, có thể trách sao? Đó là minh chứng cho sự lo lắng của người mẹ khi con trai duy nhất của mình gần như là hết hi vọng....Chỉ chốc lát sau, liền thấy có người đẩy cửa tiến vào...Tiến vào là một thiếu nữ, hắn tức khắc ngây người, hắn không ít lần trộn lẫn cùng nữ minh tinh võng hồng, tự hỏi là đã gặp qua nhiều loại mỹ nhân khác nhau, giờ phút này lại thực sự bị kinh diễm một phen.Cho dù người đang bị hãm sâu trong nỗi đau con trai dữ nhiều lành ít Hàn phu nhân đều nghiêm túc nhìn chằm chằm Khương Quy mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.Bị nhìn chằm chằm Khương Quy mở miệng: "Ta có thể xem người sao?"Đỗ Lập Dương không khỏi bị sắc đẹp làm cho hoa mắt: "Ngươi là ai?""Khương Quy." Khương Quy nhìn vào đôi mắt của Hàn phu nhân.Đỗ Lập Dương nhíu mày, hắn không phải hỏi tên, mà là lai lịch, "Ngươi nói ngươi có thể cứu anh họ của ta!"Khương Quy không nhìn hắn.
vẫn như cũ nhìn vào mắt Hàn phu nhân: "Kiểm tra rồi mới biết được có thể cứu hay không."Đỗ Lập Dương tức giận: "Ngươi....""Được, ta mang ngươi vào." Ánh mắt của Hàn phu nhân đăm đăm.Đang nói bị đánh gãy Đỗ Lập Dương sợ ngây người, hắn không thể tưởng tượng được: "Cô cô!"Hàn phu nhân: "Con trai của ta chẳng lẽ ta không được làm chủ."Đỗ Lập Dương nghẹn họng, chốc lát lại nhìn cô cô khác thường của mình, chốc lát lại nhìn Khương Quy quỷ dị.
Liền mới nói mấy câu như vậy cô cô liền cho cái người lai lịch không rõ này tiến vào xem anh họ, trời ạ, cô cô có phải bị trúng tà rồi hay không.Hàn phu nhân thật sự là bị trúng tà, nội tâm của bà có thể dùng sóng to gió lớn để hình dung, những lời đó đều không phải là ý muốn của bà, bà cũng là thân bất do kỷ.Trong lòng là kinh sợ nhưng lại len lỏi một chút hy vọng, tiểu cô nương này không phải là một người bình thường, cô thật sự có thể cứu con trai bà, chắc chắn sẽ không phải tới hại con trai bà, tình huống của con trai bà đã như thế này nào còn cần người đến đây để hại.Khương Quy cười một cái, mang theo vài phần ý muốn trấn an Hàn phu nhân.Hàn phu nhân đã lấy được tự chủ, bà thận trọng nói: "Ngài?"Khương Quy: "Xin lỗi, việc gấp cho nên ta tự ý đoạt quyền, đã mạo phạm."Hàn phu nhân có thể lý giải, bà cũng là người đã trải qua sóng to gió lớn, nếu đối phương không lộ ra chiêu thức này, chính mình không có khả năng sẽ cho cô tiến vào trong phòng giám hộ."Là ta có mắt không thấy Thái Sơn, đã đắc tội nhiều."Đỗ Lập Dương tròng mắt như muốn rớt ra ngoài: "....???" Hắn có phải đã bỏ lỡ cái gì hay không, như thế nào mới vài giây, cô cô giống như đã thay đổi thành một người khác, đều dùng tới ngài rồi còn Thái Sơn, lấy địa vị của cô cô, có thể làm cô cô khách khí cùng cung kính như vậy, cả nước đều chỉ đếm được trên đầu ngón tay.Mắt thấy Hàn phu nhân rung chuông gọi bác sĩ, rất có khả năng là kêu bác sĩ đến để cho thiếu nữ tà môn này thay áo vô khuẩn tiến vào phòng chăm sóc đặc biệt ICU, Đỗ Lập Dương cả người đều không tốt: "Cô cô, người như thế nào có thể...""Ngươi câm miệng cho ta." Hàn phu nhân đánh gãy lời Đỗ Lập Dương, thật mạnh chụp cánh tay hắn chỉ vào Khương Quy, áy náy nói, "Tiểu bối không hiểu chuyện, ngài đừng cùng hắn chấp nhặt."Đỗ Lập Dương: "......!!!"Khương Quy không để bụng cười cười.Hàn phu nhân nói với Đỗ Lập Dương: "Ngươi đừng nói chuyện, lòng ta hiểu rõ."Đỗ Lập Dương khí không có chỗ phát tiết: "Con cảm thấy người là bị trúng tà đâu."Hàn phu nhân giận trừng mắt Đỗ Lập Dương: "Ngươi bớt tranh cãi lại cho ta, đi ra ngoài!"Đỗ Lập Dương phẫn nộ tột đỉnh, còn muốn lại nói tiếp, Hàn phu nhân đã phân phó bảo tiêu mời hắn đi ra ngoài.Bị cô cô của mình đuổi đi Đỗ Lập Dương: Ta nhất định là đang gặp ác mộng, chắc chắn là như vậy!Không có Đỗ Lập Dương ở bên cạnh lải nhải, Khương Quy thật thuận lợi thay vào áo vô khuẩn tiến vào phòng giám hộ, Hàn phu nhân cũng được đi theo vào, bà nín thở ngưng thần không hề chớp mắt nhìn Khương Quy, trong mắt mang theo khẩn cầu cùng hy vọng.Sơ lược kiểm tra, Khương Quy ngẩng đầu nhìn về phía Hàn phu nhân.Hàn phu nhân tim đập như nổi trống."Có thể cứu."Trong khoảng thời gian ngắn Hàn phu nhân thế nhưng không phản ứng lại kịp, thẳng đến Khương Quy lấy ra một cái bình sứ màu trắng, Hàn phu nhân mới hậu tri hậu giác mà ý thức được, cô ấy mới vừa nói có thể cứu con trai.Hàn phu nhân vui mừng lộ rõ trên nét mặt: "Thật, thật, không, không không, khẳng định là thật sự, thật sự.
Cảm ơn, cảm ơn ngài, thật sự là cảm ơn cảm ơn ngài." Nữ cường nhân đã từng quát tháo trên thương trường hiện giờ kích động đến nói năng lộn xộn.Dưới ánh mắt vui mừng cùng sợ hãi của Hàn phu nhân, Khương Quy trực tiếp đem bình sứ nhắm ngay miệng Hàn Lệ, Hàn phu nhân đang muốn nhắc nhở con trai mình không thể tự nuốt được, nhưng Khương Quy đã đút xong.
Bà ngốc tại chỗ, bà không nhìn thấy có chất lỏng chảy ra.Bà hung hăng nhéo lên người chính mình, đối phương đích xác là cao nhân, dùng dược tất nhiên sẽ không phải loại thường, như thế nghĩ tới, tin tưởng của Hàn phu nhân càng thêm tăng lên.Khương Quy đứng thẳng eo: "Thân thể của hắn không tồi, đại khái một giờ sau là có thể tỉnh lại." Cô vừa mới đút chính là Hoành Công Ngư Trấp trong《 Sơn Hải Kinh 》: Dài bảy tám thước, nhìn như cá chép đỏ, ngày ở trong nước, đêm hóa thành người.
Nấu