Thiệu Tông cố ý giữ Thiệu Nguyên Câu lại vì muốn biết thêm tình huống của Phó Không Thanh từ Thiệu Nguyên Câu, không ngờ tới, kết quả điều muốn biết thì không hỏi ra được, lại còn tự chọc mình bực bởi vấn đề xưng hô.
Thứ gọi là bối phận này dù có cùng tuổi đi chăng nữa cũng không phải là thứ mà mình có thể quyết định.
Thiệu Tông cũng rất bất đắc dĩ.
Rất may, Thiệu Nguyên Câu cũng không ngu, thấy ông chú để ý đến một cái xưng hô như vậy, tuy cậu cũng cảm thấy rất có lỗi với chú nhỏ Phó, nhưng lúc này, dưới móng vuốt của tên đại ma vương ông chú này, chắc chắn là cái mạng nhỏ nhắn dễ vỡ của mình quan trọng hơn, Thiệu Nguyên Câu nhụt chí không chút ngoài ý muốn.
"Ông chú, thật ra cháu cũng thấy ngài và chú nhỏ Phó......!ông nhỏ rất xứng đôi, thật sự á."
Bỏ qua vấn đề bối phận một bên không bàn tới, chú nhỏ Phó lớn lên xinh đẹp, khí chất lại tốt, hơn nữa gia thế năng lực gì đó, các phương diện đều rất xuất chúng, ông chú động lòng cũng rất bình thường, huống chi ông chú đang mang thân phận gì chứ, có cho Thiệu Nguyên Câu trăm lá gan cu cậu cũng không dám xen sâu hơn vào vấn đề tình cảm cá nhân của ông chú, đừng nói đến chuyện ông chú chỉ là thích chú nhỏ Phó, dù ông chú có khác người mà đi thích một con chó Thiệu Nguyên Câu cũng sẽ chẳng leo lên chuyện không liên quan đến mình.
Nghe được Thiệu Nguyên Câu nói y và Không Thanh rất xứng đôi, sắc mặt Thiệu Tông mới hơi hòa hoãn chút ít, ngữ khí hỏi chuyện cũng không âm trầm kh ủng bố như vậy nữa.
"Tiểu Thất, cháu vẫn chưa trả lời câu hỏi của ông ban nãy, Phó tiểu thiếu gia có nói chuyện của chú nhỏ cậu ta với cháu không?"
Thiệu Nguyên Câu càng thêm cảm thấy may mắn cậu ta nhụt chí nhanh, bằng không, ông chú đang nổi nóng chắc chắn sẽ không cho mình sắc mặt tốt, càng đừng nói tới chuyện dùng cái giọng điệu "Dịu dàng" như vậy nói với mình.
"Ông chú, ông hỏi cháu cái này thì lại làm khó cháu quá, lấy cái tính của của anh Phó, nói chuyện riêng nhà nó với cháu mới là lạ, nhưng chúng cháu thật ra thường xuyên chơi game với nhau, nhưng mà anh Phó chưa từng đề cập tới chuyện nhà nó lần nào cả, lần này, nếu không phải là do chú nhỏ Phó......!ông nhỏ chuẩn bị đưa cái công ty phát triển game kia cho anh Phó luyện tập, để anh Phó tích lũy kinh nghiệm sau này tiếp quản xí nghiệp gia tộc, anh Phó cũng chẳng chủ động tìm cháu giúp."
Nhìn như vậy, hình như mình giống bà mai tạo cơ hội cho ông chú và chú nhỏ Phó quen nhau thì phải.
Thiệu Nguyên Câu cũng không dám hy vọng xa vời việc ông chú bởi vậy mà cảm kích mình, chỉ hy vọng ông chú có thể nhìn xem mình không có công lao cũng có khổ lao sau này đối xử từ ái với mình hơn xí, không nên hơi tí đã xách ông nội ổng ra dọa mình.
Đứa nhỏ nhát gan, bị dọa vậy chịu không nổi đâu á trời.
Nghĩ vậy, Thiệu Nguyên Câu lại nhịn không được thay mình lau một đợt nước mắt chua xót.
"Chẳng qua là, ông chú ơi, hình như anh Phó từng nói qua, chú nhỏ của nó không lâu trước đây mới vì chuyện có đi xem mắt không mà nháo với ba mẹ một trận không được thoải mái cho lắm, đoán chừng là không muốn kết hôn sinh con nhanh như vậy á."
Thiệu Nguyên Câu không rõ nội tình lắm, nên mới suy đoán chú nhỏ Phó không muốn kết hôn quá nhanh, dẫn tới tranh cãi một trận không mấy thoải mái với trưởng bối trong nhà, nhưng Thiệu Tông đã phái người trộm điều tra Không Thanh nên biết, Không Thanh không phải không chịu vâng theo sắp xếp xem mắt của ba mẹ mà là trực tiếp thẳng thắn thành khẩn come out xu hướng tính dục với hai vị phụ huynh, nói cậu không thích con gái, đời này đều sẽ không cưới vợ sinh con.
Khi mới biết được chuyện này Thiệu Tông đã từng mừng thầm, cảm thấy cơ hội của y tới rồi, nhưng theo quá trình điều tra, Thiệu Tông lại biết bên người Không Thanh thường xuyên xuất hiện một đàn em tên là Tống Ngọc Thư.
Tống Ngọc Thư này thân người mảnh khảnh, khí chất đáng yêu, vừa nhìn đã biết là cái loại người rất dễ khiến đàn ông nảy lên ý muốn bảo hộ và lòng thương tiếc.
Điều quan trọng nhất chính là Không Thanh quan tâm săn sóc Tống Ngọc Thư này, thái độ rõ ràng không bình thường, mà Tống Ngọc Thư cũng ỷ lại đàn anh Không Thanh thấy rõ, có gì phiền toái hay vấn đề gì điều đầu tiên nghĩ đến chính là tìm Không Thanh xin giúp đỡ, quan hệ giữa hai người thân mật đến vậy, điều này sao mà không làm trong lòng Thiệu Tông có cảm giác nguy cơ cho được.
"Được rồi, ông cũng không làm khó cháu." Mắt thấy thật sự hỏi không ra được gì từ chỗ Thiệu Nguyên Câu, Thiệu Tông lúc này mới giơ cao đánh khẽ buông tha Thiệu Nguyên Câu, ngược lại phân phó: "Kế tiếp, giao cho cháu một nhiệm vụ, ngoan ngoãn ở chung với Phó tiểu thiếu gia, nếu nó có nói bất cứ chuyện gì về chú nhỏ của nó, dù lớn hay nhỏ, đều phải nói cho ông biết trước tiên, có biết chưa?"
Thiệu Nguyên Câu gật đầu.
Cái này cậu hiểu, còn không phải là bảo cậu ta sau này tiếp xúc với anh Phó nhiều hơn, mượn dùng anh Phó để ý tình huống của chú nhỏ Phó để tùy thời truyền tin lại cho ông chú à? Chuyện nhỏ như con thỏ.
"Ông chú yên tâm, bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ."
Mặt Thiệu Tông mang biểu cảm "Trẻ nhỏ dễ dạy" nhìn Thiệu Nguyên Câu, vung tay lên, đuổi Thiệu Nguyên Câu đi.
Tuy thằng nhỏ Thiệu Nguyên Câu này ngốc nghếch, lớn lên đã mang bộ dạng không được thông minh cho lắm, nhưng lại có thể làm bạn với Phó tiểu thiếu gia, giúp mình thu thập tình báo và tin tức, thằng con dại của nhà địa chủ này cuối cùng cũng coi như là có đất dụng võ.
Cùng lúc đó, Phó Hồng Thái cũng đang nhắc nhở Không Thanh.
"Chú nhỏ, chủ tịch Thiệu vừa thấy là biết rắp tâm bất lương với chú, không có ý tốt gì, sau này chú phải cẩn thận chút đấy."
Trước kia Phó Hồng Thái chỉ biết chú nhỏ nhà mình lớn lên đẹp, cực kì làm con gái thích, nhưng cậu nhóc trăm triệu lần không ngờ tới, thì ra chú nhỏ nhà mình không chỉ làm mấy đứa con gái, thế mà còn chiêu ông chú già như chủ tịch Thiệu thích.
Không nói đến bối phận của chủ tịch Thiệu, chỉ riêng y lớn chú nhỏ nhà mình mấy tuổi Phó Hồng Thái đã không tiếp thu được ông chú già này rồi.
Tuy đã sớm biết chú nhỏ nhà mình không thích con gái nhưng trước đó Phó Hồng Thái vẫn luôn cho rằng chú nhỏ dù có thích trai thì cũng nên thích loại người đẹp trai rạng rỡ như ánh mặt trời, hoặc là cậu trai hoạt bát đáng yêu, chứ không phải là cọng rau già nghiêm túc như chủ tịch Thiệu.
Phó Hồng Thái mang thêm filter cho chú nhỏ nhà mình, cảm thấy chú nhỏ nhà mình không chỉ lớn lên xinh đẹp tuyệt vời, thông minh tài trí hay mị lực cá nhân đều tuyệt vời đỉnh chóp, so sánh chủ tịch Thiệu ngoài gia thế tốt một chút, có tiền có thế hơn một một chút kia, các mặt khác đều không xứng với chú nhỏ nhà mình.
Ông già này thật là một chút tự hiểu lấy mình cũng chẳng có, còn muốn trâu già gặm cỏ non, mơ giữa ban ngày hả.
Phó Hồng Thái tuyệt đối không đồng ý cuộc hôn nhân này.
Nghe Phó Hồng Thái nghiêm túc nhắc nhở mình ý xấu của Thiệu Tông, Không Thanh nhịn không được bật cười, quay đầu nhìn về phía Phó Hồng Thái ngồi cùng cậu ở ghế sau xe, dở khóc dở cười nói: "Thằng nhóc cháu thì biết cái gì? Học sinh nên có bộ dáng của học sinh, học tập cho giỏi, ngày ngày hướng về phía trước, còn chuyện của người lớn, nhóc nhỏ quản ít thôi."
Phó Hồng Thái bĩu môi, vẻ mặt chẳng để bụng.
"Chú nhỏ, theo lời chú hồi