Sau khi thành công trong việc hạ gục các khôi lỗi thủ vệ, hang động chính thức trở thành một mỏ khoáng năng lượng hết sức tuyệt vời.
Nơi đây không chỉ có nguồn pháp lực tinh thuần và dồi dào hơn, mà nó còn hoàn toàn tự nhiên, không cần nhân công khai thác vẫn hoạt động bình thường.
Theo đó, sư đoàn Hỏa Thung chỉ việc dồn nhân lực cho hai mỏ khoáng còn lại, cũng như đối phó với các bầy thú triều hung hãn.
Việc cho các pháp sư tiềm năng từ các trại tập trung trực thuộc đến tham quan sư đoàn cũng được tổ chức, và hiệu quả của nó thì có lẽ là ngoài mong đợi của bất cứ ai.
Binh sĩ sư đoàn thì từ từ tiếp xúc với sự gia tăng nồng độ pháp lực nên hiện chỉ cảm thấy nơi đây có năng lượng dồi dào hơn các khu vực khác.
Tuy nhiên các pháp sư trẻ kia thì không được như thế, họ gần như choáng ngợp với thành trì của sư đoàn.
Họ chưa từng đặt chân vào một khu vực quân đội nào đã đành, mà nơi họ đang đứng lại còn là sư đoàn hiện đại bậc nhất, với những tòa tháp pháo sừng sững và tường thành ma thuật vững chãi kéo dài tưởng chừng bất tận.
Từng thớ thịt trên cơ thể họ như thể run lên vì sung sướng khi được tiếp xúc với pháp lực thiên địa vừa dồi dào vừa tinh thuần, mức độ mà họ trước giờ đến nằm mơ cũng không dám.
Đã trải qua một lần thì không thể nào dứt ra được!
Đó chính là tâm trạng của họ hiện tại.
Không lâu nữa, họ sẽ chính thức được sống và làm việc tại sư đoàn hùng mạnh này, và với những người đang hừng hực khí thế trở thành một pháp sư cường đại, đây chính xác là điều mà họ khao khát.
Mặc cho buổi tham quan là ngắn ngủi nhưng thời gian phục vụ sau đó có thể là bất tận.
Họ nhất định sẽ phát triển thật vững chắc, đếm từng ngày đến lúc một lần nữa xuất hiện tại nơi đây.
Hai tháng tiếp theo cứ trôi qua bình yên như vậy trong niềm vui của mọi người.
Việc khai khoáng hoàn thành, bọn họ lại chuyển sang việc xây thành và xây pháo, mở rộng lãnh thổ.
Nham Triết và Thiên Vũ làm việc với nhau khá ăn ý, cho ra đời những bản thiết kế mới, nâng cấp hệ thống ma pháp tấn công cũng như phòng thủ các loại, giúp cho chiến lực sư đoàn được tăng mạnh.
Chưa dừng lại ở đó, với những nghiên cứu của mình, huynh đệ song sinh nâng cấp công nghệ kỹ thuật được áp dụng lên vài phần.
Năng lượng Hỏa Ngục giờ không còn xâm hại cơ thể các binh sĩ một cách tiêu cực như trước, mọi người có thể thoải mái chiến đấu với khả năng mạnh nhất của mình.
Bộ giáp mà mỗi người được trang bị đồng thời còn khá gọn nhẹ, chỉ có duy nhất một vấn đề đó là nếu chiến đấu ở môi trường Hỏa Ngục liên tục không ngừng nghỉ thì chỉ được một ngày là hết cỡ.
Tuy vẫn còn những giới hạn như vậy nhưng nhìn chung, những giới hạn trước kia đã bị phá bỏ đi rất nhiều, thành công mà mọi người đạt được là rất lớn.
Bên cạnh công cụ hỗ trợ, thực lực của từng người cũng là tinh tiến lên một chút, giúp cho khả năng đối phó với quái vật được nâng cao.
Nhưng đó lại chỉ là điều mà bọn họ nghĩ!
Quân số của sư đoàn Hỏa Thung tuy có thể nói là đông nhất trong các huyện của tỉnh Hắc Diệm, nhưng với việc lãnh thổ không ngừng mở rộng ra, lực lượng ấy vẫn bị dàn ra khá là mỏng để có thể đối phó với thú triều ở các mặt tường thành tiếp xúc.
Trước kia, khi lãnh thổ còn nhỏ, hoặc thậm chí là có sự bảo hộ của Trần Phong thì mọi thứ vẫn ổn.
Tuy nhiên giờ đây, khu vực cần bảo vệ thì rộng, thủ lĩnh thì bế quan, công việc khó khăn hơn rất nhiều.
Thú triều thì có vẻ như kẻ địch đã hao tổn quá nhiều binh lực nên đã trở về với quy luật như một năm về trước, với sức mạnh mỗi con là ngũ tinh pháp quan.
Bất quá, tuần đầu tiên thủ thành, mọi chuyện thực sự chẳng khác nào một cơn ác mộng, khi mà các tháp dự trữ sụt giảm tới năm phần.
Nguyên nhân chính là thế công của đám quái vật rất kỳ dị, khiến cho sư đoàn nhân lực phân chia không đều.
Hỗn loạn diễn ra ở khắp mọi nơi.
Khu vực tường thành nào cũng đầy rẫy tiếng hô hoán, chiến sự hết sức bất ổn, áp lực khiến cho tất cả đều bối rối trong suốt mấy canh giờ.
Mãi đến khi huynh đệ song sinh thu thập được tương quan lực lượng hai bên, và phân tích ra chiến thuật hợp lý, điều chỉnh lại quân số tại các khu vực thì mọi việc mới thực sự đi vào quỹ đạo.
Một tuần sau đó, tâm trạng mọi người có chút nặng nề, đặc biệt là những người phải đối mặt với khu vực thú triều hung hãn nhất, họ chưa từng phải trải qua trận chiến nào khủng khiếp đến vậy trong đời.
Trước kia tuy nói thú triều có thể đông hơn, cường hãn hơn, nhưng pháp sư tóc bạc điều phối nhân sự lại rất nhịp nhàng, cùng với sự ăn ý của các phó tướng, bọn họ phòng thủ vẫn là thoải mái hơn rất nhiều.
Giờ đây tuy Gia Luật Khang mấy người kỹ năng lãnh đạo tốt, nhưng thông tin có được thì không bao quát khắp chiến trường, rất khó để nắm được tình hình nguy cấp để ứng phó ngay tức thì.
Bọn họ ngay lập tức tìm cách để giao tiếp, kết nối với nhau nhằm khắc phục tình trạng này.
Và với nguồn năng lượng cũng như công nghệ của sư đoàn hiện tại, họ đã thành công tìm ra giải pháp.
Nhưng dù vậy, tuần thú triều thứ hai, mọi thứ còn thảm khốc hơn nữa!
Các sư đoàn phó quả là đã phối hợp được với nhau tốt hơn hẳn, nhưng tốc độ điều binh vẫn là quá chậm so với tốc độ công kích của kẻ địch.
Thậm chí, chúng còn biết di chuyển chiến lược, khiến cho các chỉ huy sư đoàn luôn luôn trễ mất một nhịp, nhờ đó dễ dàng chiếm thế thượng phong.
Sau nửa ngày vờn các binh sĩ sư đoàn, đám quái vật tập trung đánh vào bốn vị trí do Thiên Y, Nham Triết, Thiên Vũ và Lý Hồng chỉ huy với quân số đông đến không tưởng.
Đã vậy, trạng thái của chúng rất lạ, dường như chúng đang điên cuồng vì một lý do gì đó, khiến cho sức mạnh con nào con nấy tăng vọt lên thất tinh pháp quan, đồng thời độ máu chiến cũng ác liệt hơn rất rất nhiều.
Kết cục của việc này chính là lớp màn chắn năng lượng bị phá nát và hai trong số các địa điểm đó tường thành sụp đổ.
Quái vật tràn vào không gian bên trong như vũ bão, khiến cho toàn quân hoảng loạn, tinh thần chiến đấu sụt giảm nghiêm trọng.
Thế công của kẻ địch rất mạnh mẽ, tàn sát bất cứ ai cản đường, số lượng binh sĩ tử trận chỉ trong vài phút đã lên đến hàng trăm.
Gia Luật Khang và Thiên Lạc lập tức phải điều một nửa quân số của mình sang hỗ trợ.
Binh lính ở khu vực do hai người đảm nhiệm được lệnh bỏ tường thành mà vào trong các tháp pháo, tử thủ bằng được.
Tuy màn chắn đã mất, nhưng năng lượng bên trong các tòa tháp vẫn còn, và bản thân chúng cũng có thể trở thành những lô cốt chắc chắn.
Trận chiến diễn ra càng lúc càng ác liệt, phần tường thành tiếp giáp với khu vực của sư đoàn Dương Nhiên hoàn toàn bị phá nát, khiến cho quái vật tràn vào trong ngày càng nhiều hơn.
Tất cả mọi người đều chiến đấu kịch liệt, ngăn cản kẻ địch tiến vào sâu hơn, từng người đều cật lực bung sức, chẳng ai là còn tư tưởng giữ sức nữa.
Nhưng đấy là mọi người, còn Thiên Y thì lại khác, cậu tuy hết sức lo lắng về tình trạng hiện tại, nhưng đồng thời cũng khó hiểu về nguyên nhân của nó.
Hiện nay ngoài cậu có lẽ chỉ có Thiên Lạc là đủ trình để nhận ra điều đó, nhưng đại huynh cậu thì đang có trọng trách quá lớn để mà phân tâm như cậu.
Chàng trai rồng nhìn khu vực mình bảo vệ thưa dần quân địch thì cũng điều bảy phần quân lính đến hỗ trợ mọi người, những người còn lại thì lùi về tháp pháo tử thủ, trong khi bản thân thì tiến đến tháp năng lượng kiểm tra tình hình.
Dừng chân tại nơi này một chút, trong lòng cậu dâng lên một cỗ bất an khổng lồ khi phát hiện năng lượng trong nó còn rất đầy, nguồn dự trữ thậm chí còn đến ba phần.
Lý do mà màn chắn dừng hoạt động không phải là do thiếu hụt năng lượng.
Thiên Y kiểm tra mối liên kết giữa các tháp năng lượng với tường thành, sau đó kích hoạt lại lá chắn ma thuật.
Tức thì, tấm khiên hùng mạnh che chắn cho sư đoàn gần một năm qua xuất hiện trở lại, ngăn chặn đám quái vật đang điên cuồng lao tới tấn công.
Cùng với đó, các pháo năng lượng trên thành cũng liên tục nã đạn vào kẻ địch, kết hợp với vô tận mũi giáo phóng ra tại tường thành.
Thế công của quái thú bị cản lại, Gia Luật Khang mấy người dồn lực tung chiêu, tiêu diệt toàn bộ đám quái vật bên trong nhanh nhất có thể.
Bộ giáp mà họ mặc có trang bị thành phần tự động nén năng lượng Hỏa Ngục chung quanh lại, đảm bảo không khí xung quanh không bị ô nhiễm, tình thế nguy cấp theo đó được giải tỏa.
Thiên Lạc chia quân làm hai đạo,