Trung đoàn trưởng của sư đoàn Hỏa Thung có tất cả sáu người, ngoài Thiên Lạc và Lý Hồng thì hôm phác thảo cấu trúc tường thành chỉ có một người tham gia họp, tên là Song Quyết.
So với hai người kia thì hiện tầm ảnh hưởng của hắn không bằng, nhưng tính ra vẫn lớn hơn ba người còn lại.
Thiên Y và Nham Triết hơn ai hết hiểu rằng, bản thiết kế do mấy người họ tạo thành không phải thứ một người có hiểu biết tầm trung mà có thể nghĩ ra được cách khắc chế.
Phương thức làm màn chắn năng lượng ngưng hoạt động chỉ mấy người có mặt tại cuộc họp đó mới có thể biết, bởi chỉ họ mới rõ ràng có những phép cụ thể gì trong những bức tường thành được xây lên.
Binh sĩ sư đoàn được chỉ dẫn cách để tạo nên một khối tường thành, nhưng bản chất của nó thì không ai trong số họ hiểu, bởi cái họ làm chỉ là công đoạn thô sơ.
Trừ Trần Phong và Thiên Y, đích thân sáu người còn lại trong các cao tầng phải điều chỉnh những phép, mạch ma thuật có trong các khối tường ấy để hoàn thiện.
Tóm lại, để có thể hoàn hảo hạ tấm màn năng lượng mà không để lại bất cứ dấu vết gì, thủ phạm gần như chắc chắn không phải những người từ cấp trung đoàn phó trở xuống.
Ba trung đoàn trưởng không đến họp hôm đó tuy khả năng là rất thấp nhưng Nham Triết vẫn quyết định điều tra thử.
Đây là một vấn đề quá mức nghiêm trọng, hắn không muốn bỏ qua bất cứ nghi phạm nào.
Sau khi được chàng trai rồng xác nhận thông qua ý niệm rằng ba người này cùng với Song Quyết vô tội, vị sư đoàn phó vừa loại bỏ trong lòng được vài mối lo, lại bị nhiều mối lo khác xâm chiếm tâm trí.
Giờ đây nghi phạm thu hẹp xuống chỉ còn năm người: Pháp sư tóc bạc, Gia Luật Khang, Ân Thiên Vũ, Thiên Lạc và Lý Hồng.
Phong Hiệp thì lập tức có thể bỏ qua, bởi điều đó quá vô lý.
Nói y cổ quái thì quả là có đúng mấy phần, nhưng tất cả đều là muốn tốt cho sư đoàn, thậm chí y còn nhận hết cực khổ về mình để các binh sĩ phát triển thuận lợi.
Giờ đây y đang bế quan hồi phục, chẳng có lý do gì tự dưng lại làm ra cái chuyện tội lỗi này cả.
Thiên Y hai người đều đồng ý về việc này, đồng thời thống nhất với nhau là sẽ cố gắng giải quyết mà không để y biết, dù thời điểm y phá quan là sớm hay muộn cũng thế.
Việc này thực tế là càng ít người biết càng tốt, còn y thì cũng đã có quá nhiều thứ phải lo rồi.
Về Gia Luật Khang và Thiên Lạc, Nham Triết cảm giác có vài phần nắm chắc.
Người trước thì hắn quen biết đã lâu, là một con người hết sức vì nước vì dân.
Tuy nói hắn phải nhường vị trí của mình lại cho Trần Phong nhưng vẫn hết lòng hỗ trợ y, không hề tỏ ra chỗ nào bất mãn, thực sự là một người lính mẫu mực.
Còn đối với Thiên Lạc, cậu ấy không toát lên sự nhân hậu thuần khiết như tiểu đệ nhưng vẫn hết sức ngay thẳng, tuyệt đối vì lợi ích chung, không hề tư lợi dù chỉ một chút.
Vị sư đoàn phó cực kỳ muốn tin tưởng hai người này, nhưng đồng thời, hắn cũng không phải kẻ làm việc theo cảm xúc.
Theo đó, cùng với vị nhạc công trẻ tuổi, hắn tiến tới tháp pháo tọa lạc tại trung tâm thành trì Hỏa Thung hiện tại.
Tuy nói Thiên Lạc chỉ là trung đoàn trưởng nhưng tầm nhìn của cậu giờ gần như ngang ngửa với Gia Luật Khang.
Vì thế mà mọi công việc trong thành hiện đều do hai người họ bàn bạc giải quyết.
- Nham Triết\, Thiên Y\, hai người đến đúng lúc lắm!
Thiên Lạc trông thấy họ bước vào tháp pháo thì gật đầu nói.
Cậu và Gia Luật Khang cũng vừa lúc bàn đến vụ tường thành bị đánh sập.
Cả hai đều có những suy nghĩ nhất định về nó, nhưng có thêm ý kiến của các cao tầng khác thì vẫn tốt hơn.
Cựu sư đoàn trưởng đồng ý với cậu, hỏi:
- Hai người nghĩ sao về việc lần này?
- Ta nghĩ là… độ cứng vật lý của tường vẫn còn hơi thấp với tốc độ phát triển của kẻ địch.
Chúng không còn ở cái ngưỡng sức mạnh như một năm trước nữa.
Nham Triết lựa lời, nói ra suy nghĩ tức thời của hắn, cố gắng chưa đề cập gì đến những gì họ đang điều tra.
Gia Luật Khang gật đầu:
- Quả là vậy! Ta và Thiên Lạc thì nghĩ nên cải tiến thêm hệ thống năng lượng\, nhưng cấu trúc vật lý của tường thành cũng rất quan trọng!
- Hai người có ý tưởng gì cho bản thiết kế không?
Thiên Y vốn là người nắm rõ các vấn đề về lực lượng, đối với thiết kế màn chắn hiện tại cũng có vài chỗ muốn sửa, theo đó mà lập tức đưa ra những phác thảo, bổ sung vào những gì mà hai người kia đang làm dở.
Còn Nham Triết lại là người rõ ràng nhất cách bố trí các mạch ma thuật cũng như cách thiết kế cấu trúc hạ tầng.
Hắn sau khi sắp xếp lại hệ ma pháp trên tường thành thì cũng bổ sung một số thứ để ổn định và gia cố lại những phần vật lý của các khối tường.
Trong lúc hắn làm, Thiên Y nói với hai người còn lại:
- Việc điều chỉnh này hơi phiền một chút nhưng hai người có thể đảm nhiệm luôn được không? Ta và Nham Triết đại nhân có chút việc phải làm cùng Lý Hồng và Thiên Vũ đại nhân.
- Chắc ngoài hơi lâu ra thì cũng không có vấn đề gì?
- Ừm\, chắc là ổn!
Gia Luật Khang và Thiên Lạc nhìn nhau rồi cùng khẽ gật đầu, không nghĩ gì quá xa.
Thiên Y thấy vậy thì mỉm cười:
- Cảm ơn!
Đợi Nham Triết xong việc, tất cả cùng ra ngoài rồi chia làm hai hướng.
Thiên Lạc hai người thì hướng tới những khu vực dễ bị tấn công nhất để tái cấu trúc tường thành.
Trong khi đó, Thiên Y hai người thì lại kiếm cho mình một chỗ yên tĩnh để bàn bạc.
Vị sư đoàn phó hỏi:
- Không phải họ chứ?
- Có thể chắc chắn là vậy\, ý niệm họ hết sức bình thường!
Nham Triết không hiểu "ý niệm" mà người đứng cạnh mình nhắc tới là gì, nhưng cũng thở ra một hơi.
Tuy dù gì thì kẻ phản bội vẫn là đồng đội của hắn, nhưng những người hắn thực sự tôn trọng và ngưỡng mộ đều đã được loại ra khỏi diện tình nghi.
Trong lòng hắn lúc này tuy chưa hẳn là thoải mái nhưng quả là đã được thả lỏng đi ít nhiều.
- Mọi chuyện vẫn tiến triển ổn chứ?
- Ừm\, vẫn trong kế hoạch!
Thiên Y đáp.
Tạm thời họ chắc chắn chưa thể tìm ra được kẻ phản bội, dù có tiếp xúc nốt với hai người còn lại đi nữa.
Theo đó, họ cần phải có phương pháp phòng trừ, giúp cho khả năng phòng thủ tường thành được đảm bảo.
Chưa kể, giả như họ làm được điều gần như bất khả thi là nắm được sự thật trong vài ngày tới, họ cũng không thể cứ thế tiết lộ danh tính tên đâm sau lưng.
Khẽ thở ra một hơi dài, cả hai chuẩn bị tiếp cận mục tiêu tiếp theo.
Dù là Thiên Vũ hay Lý Hồng thì cũng đều có mấy phần khả nghi, nhưng theo như cảm nhận pháp lực của cả hai, có vẻ như người trước ở gần hơn, vì thế mà họ đi tới chỗ hắn trước.
Ân Thiên Vũ là một pháp sư Phong hệ, đã đến sư đoàn Hỏa Thung được khoảng năm năm.
Không ai biết quá khứ của hắn thế nào, nhưng thực lực của hắn rất rất mạnh, so với Nham Triết thậm chí còn muốn cao hơn vài phần.
Một năm trước, có thể nói ngoài Gia Luật Khang ra thì chẳng ai áp chế được hắn, phần vì hắn quá mạnh, phần vì tư duy của hắn cũng rất cổ quái.
Có lẽ kỹ năng lãnh đạo của vị sư đoàn phó này kém hơn những cao tầng khác một chút, nhưng hướng đi của hắn thì có độ sáng tạo rất lớn, gần như không ai có thể biết trước hắn sẽ nghĩ ra cái gì.
Trước khi Trần Phong đến với sư đoàn này, cũng không hẳn là không có sự kiện hay công việc gì ngoài chống đỡ thú triều.
Thỉnh thoảng, vẫn có những lần tổ chức đi thám hiểm các khu vực tự nhiên trong quận với mục đích tầm bảo, hay như nhiệm vụ nghiên cứu trang thiết bị của sư đoàn, tất cả đều là do hắn một tay đảm nhiệm công tác quản lý và đưa ý tưởng.
Thiên Y lần đầu tiếp nhận những thông tin này thì có chút cảm thán.
Những định hướng của sư phụ cậu gần như đi trước những quan điểm của bọn họ phải ba, bốn bước, nhưng Ân Thiên Vũ này có vẻ cũng không tầm thường chút nào.
Đối với khả năng nghe hiểu kế hoạch mà sư đoàn trưởng đương nhiệm đưa ra, có thể nói hắn ta là người nhanh nhất.
Và hành động của hắn cũng rất bất bình thường, giả như hắn là người gây ra vụ sụp đổ tường thành, việc hắn không phản bội mà nghiên cứu thứ gì đó kỳ dị cũng không phải không thể.
Hai người đến tháp pháo mà Ân Thiên Vũ đang tu luyện, ánh mắt có một chút tò mò.
Hắn ta như cảm nhận được sự xuất hiện của họ, mở mắt ra, cười hỏi:
- Đã đến giờ ăn rồi sao?
Người này ngoài công việc và tu luyện ra thì không hay để ý gì, theo đó mà thời gian sinh hoạt chung của sư đoàn hắn không rõ cho lắm, thường sẽ phải có người đến gọi.
Mà đã vậy, khả năng giao tiếp của hắn cũng là rất tệ, khiến cho những việc liên quan đến hắn sẽ dễ mất nhiều thời gian hơn thông thường.
Nếu như không phải hắn quá giỏi, đã thăng cấp đến sư đoàn phó, thời gian kỷ luật của hắn chắc phải tính bằng tháng là ít.
- Chưa\, phải vài canh giờ nữa.
Chúng ta muốn bàn bạc một chút với ngài.
Nham Triết lựa lời nói.
Không phải là họ chưa thống nhất những gì cần hỏi hắn, nhưng đến khi gặp, cảm giác rất kỳ lạ.
Họ vẫn biết không khí mà hắn tạo thành khá cổ quái, nhưng tình cảnh này rất khó chịu, những sự chuẩn bị trước tựa như trong phút chốc