Vẻ mặt Nhiếp Cẩn Huyên bình tĩnh, nhìn không ra một chút hoảng loạn.
Nhưng giọng nói của nàng vừa dứt, mọi người ở đây đều chấn động không thôi!
Thậm chí Thuận Thừa Đế còn hung hăng vỗ một cái lên bàn, đè lại sự tức giận trong lòng rồi mới nhìn về phía Nhiếp Cẩn Huyên, hỏi.
"Lão tứ gia, những lời ngươi vừa nói là thật sao?"
"Thần tức không dám hồ ngôn vọng ngữ."
"Được, vậy ngươi có thể nhìn ra thân phận người chết và manh mối của hung thủ không?"
Câu này của Thuận Thừa Đế tuy là đang hỏi Nhiếp Cẩn Huyên, nhưng ngữ khí lại rất chắc chắn, hiển nhiên, ông đã nhìn ra Nhiếp Cẩn Huyên không chỉ biết mỗi chuyện này.
Mà vừa nghe Thuận Thừa Đế hỏi, hai mắt Nhiếp Cẩn Huyên liền nâng lên, đối diện với ánh mắt của Thuận Thừa Đế.
"Hồi phụ hoàng, về thân phận của người chết, thần tức không dám tự phỏng đoán, bất quá dựa vào kết quả nghiệm thi, thần nghĩ người chết hẳn là ở trong đoàn Tế Xuân, hơn nữa còn có thể là một vị phi tần nương nương!
Biểu tình của Nhiếp Cẩn Huyên vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng bốn chữ "phi tần nương nương" vừa ra khỏi miệng, lập tức khiến mọi người ở đây sửng sốt!
Dù sao, từ trước đến nay, hậu cung luôn tranh đấu không ngừng, nhưng chưa từng có lần nào lại xảy ra chuyện lớn như vậy, hơn nữa lại còn tàn nhẫn giết người dưới sự giám sát của Hoàng thượng.
Cho nên, chờ Nhiếp Cẩn Huyên nói xong, Thuận Thừa Đế liền ngây người, ngay cả Đoạn Hoàng Hậu luôn thờ ơ lạnh nhạt cũng mở to hai mắt, bộ dáng không thể tin vào những gì mình nghe thấy, mà Trương Quý Phi nãy giờ vẫn bình tĩnh cũng không nhịn được cả kinh, sau đó âm thầm chuyển mắt liếc Đoạn Hoàng Hậu một cái.
Trong nhất thời, chung quanh Vọng Nguyệt Đình liền tràn ngập không khí cổ quái làm người khác không khỏi khẩn trương, sợ hãi.
Không ai dám mở lời, liếc mắt nhìn nhau, trong lòng lẳng lặng nổi lên nghi kỵ.
Cuối cùng sau một hồi khiếp sợ, phẫn nộ rồi âm trầm suy tính, Thuận Thừa Đế cũng lấy lại tinh thần, hơi nhấp môi, híp mắt nhìn về phía Nhiếp Cẩn Huyên.
"Tại sao lại suy đoán người chết là phi tần trong hậu cung? Có chứng cớ gì sao?"
"Bẩm phụ hoàng, vừa rồi thần tức đã nói, về thân phận của người chết, thần tức không thể chắc chắn một trăm phần trăm.
Cho nên chỉ có thể phán đoán dựa trên kết quả nghiệm thi vừa mới có được...!Mà trong quá trình thần nghiệm thi, thần phát hiện móng tay của người chết được chăm sóc kĩ càng, lòng bàn tay mịn màng, không hề có vết chai, thân thể tuy đã bị tàn phá nhưng cũng có thể thấy lúc dáng người