Trên mặt Ân Phượng Liên mang theo ý cười vừa nhẹ nhàng mà không kém phần hào sảng.
Nhưng, lúc này, nhìn gương mặt tươi cười tùy ý kia của hắn, Nhiếp Cẩn Huyên lại không nhịn được hơi nhíu mày!
Bỏi vì, Nhiếp Cẩn Huyên cảm thấy, hôm nay mục đích Ân Phượng Liên lên sân khấu, không phải muốn chống lưng cho Ân Phượng Hiên, cũng không phải muốn đả kích Ân Phượng Cẩm và Thái tử, mà là muốn kéo Ân Phượng Trạm lên sân đấu!
Nhưng, tại sao Ân Phượng Liên phải làm như vậy? Chẳng lẽ hắn muốn gây bất lợi cho Ân Phượng Trạm? Sau đó nhân cơ hội đem việc chân Ân Phượng Trạm bị thương ra ngoài ánh sáng? Nhưng, nếu thật sự là như thế, thì hắn cũng có thể đợi đến Ân Phượng Cẩn và Ân Phượng Hàn tỷ thí với Ân Phượng Trạm trước, vì sao lại cứ muốn đá hai tên kia ra khỏi sân đấu?
Mà vốn dĩ hắn đã biết người đột nhập hoàng cung đêm đó là ai, cho nên nhất định hắn không phải là người của Thuận Thừa Đế.
Nếu đã thế thì rốt cuộc Ân Phượng Liên làm như vậy là vì cái gì? Chẳng lẽ bản thân hắn còn có kế hoạch khác? Hay chẳng qua hắn chỉ muốn thăm dò Ân Phượng Trạm một chút...!
Nhất thời, trăm ngàn ý nghĩ hiện lên trong đầu Nhiếp Cẩn Huyên, nhưng khuôn mặt Nhiếp Cẩn Huyên vẫn bình tĩnh như cũ, không để lộ một chút cảm xúc khác thường nào.
Mà bên này, nhận được lời khiêu chiến của Ân Phượng Liên, Ân Phượng Trạm lại không nhịn được giương mắt nhìn hắn, sau đó từ từ đứng lên.
Ngay thời điểm, cảm nhận được động tác đứng dậy của Ân Phượng Trạm, tim Nhiếp Cẩn Huyên liền chật nhịp, cả người bất động! Nhưng hiện tại, chung quanh đều là người, Nhiếp Cẩn Huyên cũng không dám nói gì thêm, chỉ biết giương mắt nhìn Ân Phượng Trạm cất bước đi thẳng tới trước mặt Ân Phượng Liên!
Ân Phượng Trạm