Ngữ khí bình đạm, biểu tình không chút sao động, Nhiếp Cẩn Huyên không vội không bực, chậm rãi mở miệng nhưng mỗi một chữ nói ra đều khiến Ân Phượng Hiên trợn mắt há hốc mồm.
Đương nhiên, Nhiếp Cẩn Huyên nói người nào đó, trừ bỏ Ân Phượng Hiên, tự nhiên còn bao gồm cả Ân Phượng Trạm.
Cho nên, chờ bên này Nhiếp Cẩn Huyên vừa nói xong, sắc mặt Ân Phượng Trạm liền trầm xuống:
"Nói như vậy, ngươi đang quản giáo hạ nhân? Nhưng bổn vương hẳn đã nói với ngươi quản gia của Thần Vương phủ không phải là ngươi!"
"Đúng vậy, tuy quản sự của Thần Vương phủ là Hàn Trắc phi nhưng Vương gia cũng đừng quên, cho dù hiện tại Hàn trắc phi đang coi quản viện phủ thì chính thê của ngài, Thần Vương phi được Hoàng Thượng tứ hôn như cũ vẫn là Nhiếp Cẩn Huyên ta mà không phải nàng - Hàn Lạc Tuyết!"
Trước mặt mọi người, Nhiếp Cẩn Huyên không nể mặt ai, nói năng đầy khí phách.
Vừa dứt lời, Nhiếp Cẩn Huyên cũng mặc kệ sắc mặt của Ân Phương Trạm, liền mắt đối mắt với hắn, nói tiếp:
"Cho nên ta có thể mặc kệ sự tình lớn nhỏ trong phủ, chi phí ăn mặc của các phòng nhưng chỉ cần ngày nào ta còn là Thần Vương phi thì ta vẫn có quyền xử trí hạ nhân trong hậu viện, đúng chứ?!!"
...!
Nhiếp Cẩn Huyên biết, Ân Phượng Trạm là loại nam nhân bình tĩnh mà nghiêm cẩn.
Vì thế, một khi nàng đã bắt được đạo lý cùng quy củ, hắn nhất định sẽ không có lời nào để bắt lỗi.
Hiển nhiên những điều Nhiếp Cẩn Huyên lường trước đều không sai.
Ân Phượng Trạm quả nhiên không chút ý kiến.
Đúng vậy, lời của Nhiếp Cẩn Huyên nói không sai.
Hiện tại, nàng là Thần Vương phi, là Hoàng phi chính thất đường đường chính chính được viết vào gia phả hoàng tộc Ân thị, đừng nói là Ân Phượng Trạm hắn, cho dù Quốc chủ của Đông Lăng có xuất hiện cũng không thể cãi lại.
Ân Phượng Trạm không nói, những người khác càng bị dọa sợ tới mức mất hết phản ứng từ sớm.
Theo sau, Nhiếp Cẩn Huyên cũng không định cắn chặt cái cớ này không bỏ, sắc mặt nàng bình tĩnh, liếc mắt nhìn Ân Phượng Trạm một cái, tiếp theo liền xoay người đi về phía Ngô thẩm và Hương Thảo đang quỳ trước viện.
"Hương Thảo, trong cháo tổ yến này thả cái gì, ngươi hẳn rõ ràng hơn ta.
Hơn nữa, đây đã không phải lần đầu tiên, cho nên ngươi cũng đừng lấy cớ là ngoài ý muốn hoặc là bản thân không cẩn thận...!Bởi vậy, dựa vào quy củ trong phủ, từ hôm nay trở đi, ngươi từ nha hoàn nhất đẳng hạ xuống thành nha hoàn tam đẳng, phạt nửa năm bổng lộc, lúc sau nếu còn tái phạm thì trực tiếp đuổi khỏi Vương phủ vĩnh viễn không thể quay lại."
Liếc mắt nhìn Hương Thảo trước mặt mình, Nhiếp Cẩn Huyên không có nửa phần do dự.
Dứt lời, theo sau cũng không đợi Hương Thảo ngẩng đầu cãi cọ, cầu xin, liền chuyển ánh mắt sang phía Ngô Thẩm.
"Ngô thẩm, ở trong Vương phủ ngươi là người có vai vế cao, chuyện xảy ra ngày hôm nay không thể nào không dính dáng đến ngươi! Đương nhiên, bổn Vương phi biết Hương thảo là chất nữ của ngươi vì thế ngươi mới vì nàng nói chuyện.
Nhưng ngươi có thể thề Hương Thảo sở dĩ dám