“Đấy chính là bộ mặt thật của trưởng giáo Côn Lôn đó sao? Thật là bỉ ổi vô liên sỉ!” Vân Hà tiên tử lúc này khinh miệt nhân phẩm của Càn Cơ lão đạo đến cùng cực, nhưng so với mấy vị đại tông sư gặp được ở Đạo môn trung thổ thì có ai tốt đẹp đâu, tất cả đều kẻ tám lạng người nửa cân cả thôi! Nàng không hề nghĩ tới Chu Thanh cũng là loại người gian manh, chỉ có điều trong mắt Vân Hà tiên tử, khuyết điểm của Chu Thanh đã trở thành ưu điểm hết rồi. Truyện "Phật Đạo "
Nghe Chu Thanh và Vân Hà tiên tử kẻ tung người hứng, sắc mặt Càn Cơ lão đạo tối sầm lại, nhưng lão không nổi điên động thủ trước, ngược lại còn tỏ ra bình thản như không nghe thấy gì.
Chu Thanh ngay từ đầu đã mơ hồ nhận ra tứ đại hộ giáo pháp vương của Mật tông Hoàng giáo này vô duyên vô cớ chặn đường mình là có nguyên nhân, mình chưa từng đắc tội với người của Mật tông, thậm chí còn chưa gặp mặt lần nào, chắc chắn không thể có thù oán với đối phương, khi Đại Bi pháp vương lên tiếng yêu cầu đòi trả lại công pháp tu luyện gì đó thì Chu Thanh hiểu ra ngay, pháp tướng kim thân của mình chỉ thi triển trước mặt người ngoài tổng cộng có 3 lần, một lần trong Sơn Hà Xã Tắc đồ, chỉ có Bạch Khởi nhìn thấy, lần 2 là lúc đối phó với Tây Vực Ngũ Tán Nhân, các đệ tử Đại Tự Tại cung đều nhìn thấy, nhưng họ không có gì khả nghi, duy nhất chỉ có lần cuối cùng đánh nhau với Càn Cơ lão đạo lúc thi triển pháp tướng kim thân, Càn Cơ lão đạo còn kinh ngạc kêu lên một tiếng, tiếc rằng Chu Thanh nôn nóng đoạt lấy Roi Đả Thần, chưa đợi Càn Cơ lão đạo nói hết đã hủy mất thân xác của lão nên không nghe rõ lão đã nói gì.
Chu Thanh chỉ biết Càn Cơ lão đạo nhất định quen biết Bát Cửu Huyền Công, thêm vào Vân Hà tiên tử giải thích nguyên lý tu luyện của Phật giáo, môn huyền công này tuy có đôi nét khác biệt với công pháp Phật giáo, nhưng cũng có nhiều điểm tương đồng, nhất là công pháp có được từ chiếc Pháp luân của Mật tông, Chu Thanh gần như đã khẳng định là Càn Cơ lão đạo bày trò, chỉ không ngờ tới Càn Cơ lão đạo lại tìm đến người của Phật giáo nhờ giúp sức. Tin này nếu lan truyền ra ngoài, Côn Lôn có thể bị Đạo môn khắp thiên hạ dè bỉu, Chu Thanh thấy ánh mắt Càn Cơ lão đạo lộ ra sát khí, người này sau khi nguyên thần đoạt xác không những tính tình đột biến, ngay cả khí chất cũng biến đổi theo, đâu còn dáng vẻ tiên phong đạo cốt mà Chu Thanh đã thấy trước đây. Tuy tứ đại pháp vương nói rõ không làm khó dễ Vân Hà tiên tử, nhưng Chu Thanh cảm nhận được Càn Cơ lão đạo nhất định sẽ không tha cho nàng, hai người đều biết chuyện xấu mặt của lão, Càn Cơ lão đạo không giết người diệt khẩu mới lạ ấy!
Thế nên Chu Thanh không yên tâm để Vân Hà tiên tử rời khỏi trước, ai biết khi mình động thủ với tứ đại pháp vương, Càn Cơ lão đạo có nhân cơ hội hạ sát Vân Hà tiên tử không? Cho dù có giữ chân được Càn Cơ lão đạo ở đây, ai biết lão ta có còn mai phục thêm cao thủ ở nơi khác, trưởng giáo Côn Lôn giao du khắp thiên hạ, kết giao được vài đắc đạo cao thủ chả có gì lạ. Càn Cơ lão đạo nhanh như thế mà đã hồi phục được phần lớn công lực, Chu Thanh nảy sinh vài phần khâm phục đối với bí pháp tu luyện của Côn Lôn. Truyện "Phật Đạo "
Nhưng giao trả công pháp tu luyện, Chu Thanh không hề nghĩ tới khả năng ấy.
“Việc này có quan hệ trọng đại đối với bổn giáo, đạo huynh đừng tranh hơn thua bằng miệng lưỡi nữa, ân oán giữa ngài và Càn Cơ trưởng giáo, Mật tông Hoàng giáo ta sẽ không xen vào đâu, chỉ cần đạo huynh trao trả công pháp là được.” Đại Bi pháp vương biết Chu Thanh công lực thâm hậu, nếu không phải bất đắc dĩ cũng không muốn xung đột với hắn, câu nói này vừa cứng rắn vừa mềm mỏng, ẩn ý là nếu ngươi không giao công pháp ra thì đừng trách chúng ta cùng ra tay, thêm vào Càn Cơ lão đạo, cho dù ngươi có thần thông quảng đại cỡ nào chắc cũng không thể chống cự cùng lúc với 5 cao thủ chứ? Đến khi ngươi bị đánh bại công pháp vẫn phải giao ra. Tứ đại pháp vương tin Chu Thanh sẽ đưa ra quyết đoán chính xác, Càn Cơ lão đạo thông báo tin tức cho 4 người họ, rõ ràng là muốn lợi dụng họ đối phó Chu Thanh, tứ đại pháp vương đâu phải kẻ ngốc, nếu không đến bước đường cùng, tất nhiên họ không định giúp người ngoài đi đối đầu với một đại cao thủ như Chu Thanh.
Chu Thanh đương nhiên nghe ra ẩn ý của Đại Bi pháp vương, mở miệng ra là cười ha hả một chập, nói: “Tứ đại pháp vương đều là cao tăng la hán đắc đạo, nói chuyện tất nhiên sẽ giữ lời, việc này là ân oán giữa ta và Côn Lôn, nếu các vị không xen vào, bần đạo đương nhiên không còn gì để nói, hình như bần đạo từng tình cờ có được một chương khẩu quyết công pháp Phật môn, không biết thì ra lại là tuyệt học Mật tông của các vị, tính ra đúng là nên trả nó lại cho chủ nhân.”
Tứ đại pháp vương nghe Chu Thanh nói vậy, trong lòng mừng rơn, không ngờ chuyện này là thật, khi nghe Càn Cơ lão đạo kể lại, lúc đó tứ đại pháp vương còn nửa tin nửa ngờ, nhưng Càn Cơ lão đạo với thân phận là trưởng giáo Côn Lôn, tất nhiên không nói bừa, trong điển tịch bí truyền của Phật giáo có ghi chép tình trạng khi tu luyện thành công công pháp tối cao giống y hệt Càn Cơ lão đạo mô tả, tứ đại pháp vương không thể không tin, nghe nói công pháp này khi tu luyện có thể miễn đi nỗi khổ luân hồi, trực tiếp luyện thành bồ đề kim thân, so với La hán kim thân của tứ đại pháp vương còn cao thêm mấy đẳng cấp, tứ đại pháp vương lí nào mà không động lòng chứ?
Bây giờ nghe Chu Thanh nói vậy, tứ đại pháp vương tất nhiên không hoàn toàn tin Chu Thanh sẽ thỏa hiệp, Đại Bi pháp vương gằn giọng nói: “Nếu đã như vậy, mời đạo huynh giao ra cho bần tăng!” Tứ đại pháp vương đều ngấm ngầm phòng bị, sợ Chu Thanh đột nhiên phát động tấn công.
Càn Cơ lão đạo thấy đôi bên đạt được thỏa thuận cũng không hề biến sắc, hai mắt cứ dán chặt vào Chu Thanh, thần sắc oán hận ngay cả tứ đại pháp vương cũng cảm nhận được, 4 người cùng lúc rùng mình một cái.
“Quái lạ! Rốt cuộc Côn Lôn trưởng giáo và người này có oán thù gì mà tỏa ra oán khí dữ dội như thế? Tính ra vị Càn Cơ lão đạo này cũng mang thân phận tông sư một phái, tại sao lại ra bộ dạng này? Hoàn toàn khác xa với mấy mươi năm trước, nếu không phải khí tức và tướng mạo không thay đổi, ta còn không nhận ra ấy