Khi Chu Thanh vừa thấy Hiên Viên pháp vương phun máu để gia tăng năng lực cho Huyết Thủ thì hắn đã cảm thấy tình hình không tốt. Tình huống lúc này hung hiểm vô cùng, Cách chạy thoát duy nhất là chấp nhận hao tổn đại lượng chân nguyên, mở đường máu để đào tẩu, nhưng nếu làm theo cách này thì lúc đó bản thân cũng bị kiệt sức, rốt cục cũng sẽ không khác gì hành động tự sát!
Nhưng cho dù có lâm hiểm cảnh đến dường nào thì Chu Thanh vẫn cảm thấy luyến tiếc tài lợi trước mắt, điểm này thì Hiên Viên pháp vương không làm được!
Ôn Lam Tân quả không hổ danh là đại ma đầu lừng danh nhiều năm, đã sớm thấu rõ đạo lý “cầm được thì phải buông được”. Cơ hồ cùng lúc khi Hiên Viên pháp vương kích động Huyết Thủ thì Ôn Lam Tân cũng phát ra một tiếng kêu khẽ! Vạn Ma phiên lập tức bị thu hồi lại. Ma Thần tướng cũng mạnh mẽ bành trướng, hóa thành một đoàn hắc khí nuốt gọn lấy mười mấy tên âm binh đang đứng gần đó. Lá cờ cắm trên Ma Thần tướng không ngừng lay động, xem ra Ôn Lam Tân đã dùng ma công thu nạp thành công đám âm binh vừa rồi nhưng chưa kịp luyện hóa.
Cũng giống như Hiên Viên pháp vương, sau khi chuẩn bị đầy đủ, thân hình của Ôn Lam Tân chợt lóe lên, sau đó tan biến vào hư không, để lại một mình Chu Thanh cùng với kiếm trận đang sắp bị công phá!
Lúc này Chu Thanh đang bị một tên âm binh quấn lấy. Tên âm binh này đầu đầy máu đen, trên đỉnh đầu có một mũi tên cắm xuyên qua đến tận miệng, trong hết sức ghê rợn!
Chu Thanh thấy hai người kia bỏ chạy, trong lòng hết sức khẩn trương, liền tung ra một đao phách tan tên âm binh nọ. Sau đó không thèm luyện hóa hắn thành tinh thần lực mà vội vàng xoay người vọt ra ngoài cửa động. Tu vi của hắn chưa đạt đến trình độ có thể phá vỡ không gian để đào tẩu như hai vị đại cao thủ Hiên Viên pháp vương và Ôn Lam Tân nên chỉ có thể men theo đường cũ mà chạy.
“Thật đáng tiếc! Bao nhiêu phi kiếm thượng hạng như thế mà không kịp mang đi rồi! Nên biết bổn tông chủ bây giờ đang là kẻ trắng tay đó!” Lúc này là thời khắc sinh tử quan đầu mà Chu Thanh còn có tâm trạng nghĩ tới việc...lượm đồ, quả thật rất có tư chất để trở thành thiên hạ đệ nhất phú hào!
“Oa! Hai tên đê tiện khốn kiếp!” Chu Thanh vừa mới vọt ra khoảng hơn mười trượng thì phía trước hắn bỗng có hai đạo bình chướng (bức màn), một đỏ một đen hiện lên. Quang mang của chúng cũng màu đỏ và đen bắn ra nhanh như tia chớp.
Hai đạo quang mang đó vừa đánh lên nền đá xanh trên mặt đất thì nền đá cứng chắc lập tức bị vỡ tung, đá vụn bay tứ tán, bụi bốc mù trời, chứng tỏ uy lực quả thật kinh người!
Vừa thấy hai đạo bình chướng này lượn lờ lúc ẩn lúc hiện trong hư không, chắn mất lối đi, sắc mặt của Chu Thanh liền cực kỳ khó coi. Nguyên lai hắn đã nhận ra đây là tác phẩm của hai vị Hiên Viên pháp vương và Ôn Lam Tân, bọn họ dùng trận pháp cường đại chế trụ cái thông đạo này, thì ra là để chặt đứt đường lui của mình!
Trong nháy mắt, hắn đem hết tổ tông mười tám đời của hai người này ra rủa xả không tiếc lời. Sau đó mới vận tụ chân nguyên, Hóa Huyết thần đao trong tay liền nhấc lên, chuẩn bị dùng cường lực để phá vỡ cấm chế.
Ầm!
Sau lưng hắn bỗng truyền đến một âm thanh thật lớn, quỷ khí nồng nặc cùng với khí tức âm hàn bỗng ngưng tụ lại, sau đó xuất hiện ở phía trên đỉnh đầu của Chu Thanh, giống như đang muốn tìm vị trí thích hợp để bổ xuống đầu hắn vậy!
Lại thêm một tràng âm thanh đinh đinh đang đang nổ ra, mười mấy thanh bảo kiếm bỗng rơi xuống đất. Quang mang của ngũ quang thập sắc bên cạnh Chu Thanh ảm đạm đi không ít, sau đó linh khí hoàn toàn biến mất. Truyện "Phật Đạo "
Chu Thanh thầm kêu không ổn, vội vã tập trung toàn lực, ngưng tụ Hóa Huyết thần đao, mạnh mẽ bổ mạnh lên phía trên đầu mình.
Huyết quang của thần đao lập tức đánh tan đám âm hàn quỷ khí trên đầu hắn. Nhưng Chu Thanh không ngừng tay mà lại tiếp tục kết ấn, thầm niệm vừa động thì Lục Trượng Kim Thân cũng lập tức được thả ra.
Giây phút này đây, Chu Thanh đã tập trung hầu như toàn bộ niệm lực của mình nên cho dù chưa hóa thành thực thể, nhưng Lục Trượng Kim Thân đã có thể tỏa ra kim quang mênh mông, tạo thành một quả kim cầu có bán kính chừng ba trượng. Truyện "Phật Đạo "
Xerm ra phen này Chu Thanh đã quyết tâm liều mạng thật sự, hắn tiếp tục vận khởi hết thảy niệm lực của mình, kim quang của Kim Thân từ chu vi ba trượng, dần dần bị hắn cô đọng lại thành hai trượng rồi còn có một trượng. Thời khắc này, có thể nói Kim Thân dường như đã ngưng tụ lại thành thực thể!
Chu Thanh bắt đầu phản công, Kim Thân không lùi nữa mà bất ngờ xông vào oanh kích đám quân hồn âm binh hung hăng đang gào la ở phía sau.
Vận dụng hết tinh thần lực, chấp nhận hao tổn chân nguyên là điều tối kỵ của Chu Thanh. Nhưng thật ra hắn cũng chưa muốn tự tử theo kiểu này, chẳng qua theo tính toán của hắn, nếu muốn phá hủy cấm chế mà hai đại cao thủ Hiên Viên pháp vương và Ôn Lam Tân liên thủ bố trí thì cho dù có mượn Hóa Huyết thần đao trợ lực cũng sẽ làm nguyên khí bị tổn thương nặng nề, chân nguyên tiêu tán, chỉ sợ chưa kịp chạy