Đám âm binh xung quanh bị tên quỷ tướng này vung đao đánh tan, hóa thành từng đám khói đen, sau đó bị hắn hút vào trong miệng.
Mỗi khi hấp thu xong một âm hồn thì cơ thể của tên quỷ tướng lại bành trướng thêm một chút, hình dáng cũng ngày một rõ ràng, cơ hồ như là một thực thể vậy!
“Khó trách vừa rồi tên đầu sỏ này không hiện thân, thì ra hắn còn bận đi thôn phệ đồng đội!” Chu Thanh giật mình bừng tỉnh, rồi lại kinh ngạc giương mắt nhìn cảnh tượng trước mặt.
Trong nháy mắt, tên quỷ tướng nọ đã chém giết được trên dưới một trăm âm binh, thân thể hắn ngày một to lớn, thậm chí kích thước cũng đã gần tương đương so với Lục Trượng Kim Thân ở sau lưng Chu Thanh. Đại điện vốn vừa rồi còn đầy chật quỷ hồn thì nay đã trở nên thưa thớt vắng lặng.
Chu Thanh phía trước không có đường đi, phía sau thì lại bị truy binh chặn nên trong lòng hết sức bối rối. Thân hình hắn liền động, kim quang tỏa ra lấp lánh.
Đúng lúc này, tên quỷ tướng nọ cũng đã thôn phệ xong âm hồn cuối cùng, hắn gầm một tiếng thật là lớn làm chấn động bốn bề, sau đó ổn trụ lại thân hình, bước tới bên cạnh 107 cây tinh trụ quang hoa(cột trụ có ánh sáng) chống đỡ cho đại điện.
Toàn thân tên quỷ tướng đều quấn đầy tinh mang. Hắn nhấc ngang một đao, mang theo một cơn gió lớn bổ về phía một cây tinh trụ ở gần đó.
Keng!
Một thanh trường đao màu đỏ như máu, toàn thân ngập tràn ma khí bỗng xuất hiện ở phía sau, chém mạnh lên gáy của tên quỷ tướng. Tên quỷ tướng liền chuyển hướng, vung đao về phía sau. Hai cây trường đao va chạm nhau trên không trung, phát ra âm thanh to lớn.
Tên quỷ tướng chợt lóe thân một cái, sau đó bước lên phía trước một bước dài. Tuy thân thể hắn to lớn đồ sộ nhưng không hề gây cho người khác cảm giác cồng kềnh nặng nề, mà ngược lại rất thanh thoát, nhẹ nhàng.
Chu Thanh thu hồi Hóa Huyết thần đao, hoành đao trước ngực. Lục Trượng Kim Thân ở phía sau cũng không còn thấy đâu nữa.
Trong đại điện tuy chỉ có ánh tinh quang chiếu rọi nhưng cảnh vật vẫn rất rõ ràng sáng sủa.
Thân hình Chu Thanh khẽ lui lại mấy bước, sau đó quay lưng đánh về phía đại môn bằng thanh thạch ở phía sau lưng, định mở đường chạy. Một đao vừa rồi, nếu không phải Chu Thanh đã gia tăng cường độ niệm lực thi có lẽ đã bị tên quỷ tướng kia chấn nát thẩn niệm ở trên đao rồi. Cũng chẳng biết tên quỷ tướng này dùng biện pháp nào mà lại có thể công kích loại chất vô hình vô dáng như thần niệm, khiến Chu Thanh có chút khó hiểu!
Khi nãy tên quỷ tướng đang chém vào cây tinh trụ thì bị Chu Thanh ngăn lại nên hắn tức giận vô cùng, mở trừng hai mắt. Trong mắt hắn không có nhãn châu, chỉ có hai đốm quỷ hỏa đang chớp động.
Tên quỷ tướng vung một đao đánh về phía Chu Thanh. Đao chưa tới nhưng hàn khí mà nó tạo ra đã xé rách cả y phục trên người của Chu Thanh! Mấy mảnh vải bị cắt đứt bay tung tán trên không, đủ thấy uy lực của nó mạnh đến mức nào!
Chu Thanh không dám ngạnh kháng, nhanh nhẹn xoay người vọt đi như con thoi, thoáng cái đã phóng ra ngoài hơn mười trượng, nhờ vậy mới tránh thoát khỏi đao mang khủng bố kia. Truyện "Phật Đạo "
Đao pháp của tên quỷ tướng này hết sức tinh diệu, nên đương nhiên hắn sẽ không để Chu Thanh né tránh một cách dễ dàng như vậy. Thanh đại đao trên tay hắn tiếp tục xoay tròn như cái bánh xe, sau đó vẽ một vòng cung như chim bay chém về phía Chu Thanh.
Chu Thanh kinh hãi, thầm nghĩ với khoảng cách này thì không còn kịp hoàn thủ được nữa rồi, tất cả đạo pháp, pháp bảo cũng không kịp thi triển, căn bản vì tốc độ một đao này quá nhanh.
Không còn cách nào khác, hắn đành phải triệu hồi Hóa Huyết thần đao.
Kim quang trên toàn thân hắn liền lóe lên, tay kết Bất Động Minh Vương ấn, cắn răng ngạnh kháng một chiêu!
Phụt!
Chu Thanh bị đao này phách cho bay ngược ra hơn ba trượng, miệng phun máu tươi. Hắn liền dùng tốc độ nhanh nhất lao về phía đại môn bằng thanh thạch ở phía sau.
Điều bất ngờ là đại môn này thì ra chỉ là ảnh ảo. Chu Thanh vọt vào trong nhưng không gặp bất cứ trở ngại nào, giống như rơi vào trong một cái hồ nước vậy. Sau khi hắn lao vào, đại môn từ từ biến mất. Toàn bộ Thiên Tinh đại điện kịch liệt rung động, cuối cùng, một đạo tinh quang bỗng từ trên chín tầng mây đánh xuống!
Khắp nơi ngập đầy ánh tinh quang, chân hỏa sinh ra từ tinh quang bùng lên thiêu cháy cả tòa đại điện rộng lớn. Tất cả 107 cây tinh trụ quang hoa đều bị ngọn chân hỏa tinh thuần này luyện hóa. Tên quỷ tướng gầm lên một tiếng thật to, sau đó thân hình hắn dần dần bị bao phủ trong ngọn lửa, biến mất không còn tăm hơi.
Sau khi tiến bước vào bên trong đại môn kia, Chu Thanh dường như đi lạc vào một thế giới khác, mông mông lung lung, hỗn độn vô thường, rất giống với cảnh tượng lần đó hắn tiến vào cảnh giới Thiên Nhân hợp nhất.
Chu Thanh vận công để điều trị nội thương, ngăn chận khí huyết trào ra. Cũng may chỉ bị chấn động trong phủ tạng, để một ít quỷ khí nhập vào cơ thể, nhìn chung không có gì đáng lo ngại.
Chỉ sau một thời gian ngắn, thương thế của Chu Thanh đã khỏi hẳn, bắt đầu quan sát động tĩnh chung quanh.
“Đây là trận pháp gì thế này?”
Đến thời điểm này, hắn đã nhận biết vừa rồi tuyệt đối không phải là ảo ảnh, mà thật ra mình đang bị vây trong một cái đại trận. Mặc dù bản thân Chu Thanh đã đạt đến sự lĩnh ngộ cực cao đối với trận pháp nhưng hắn cũng không nhìn ra được bất cứ manh mối nào, chỉ có thể xác định là đại trận này không gây ra nguy hiểm đến tính mạng, cùng lắm chỉ làm mình mệt mỏi một chút mà thôi.
Chu Thanh thở phào nhẹ nhõm, cũng không dự định