“Sát thần? Ha ha! Ha ha!” Bạch Khởi cuồng tiếu một hơi, khí tức phiêu lãng xuất trần vừa rồi hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một loại khí thế không coi người khác ra gì, làm cho Chu Thanh có cảm giác thiên địa cũng phải thần phục dưới chân của nam tử này. Truyện "Phật Đạo "
Trong lúc nhất thời, mây trắng trên trời dường như trôi xa hơn, gió cũng thổi chậm dần, tựa hồ như hết sức e ngại Bạch Khởi. Tất cả đều như tan biến, thời gian mơ hồ như bị ngưng đọng lại. Trong trời đất này chỉ còn lại có tiếng cười cuồng ngạo của Bạch Khởi! Truyện "Phật Đạo "
“Thiên nếu ngăn ta, ta liền diệt thiên! Địa nếu cản ta, ta liền hủy địa! Thần nếu chặn ta, ta liền thí thần! Hai chữ sát thần này, xem ra Bạch Khởi ta đã đảm đương rất tốt!”
Khí thế và lời nói của Bạch Khởi dường như mang theo một cỗ áp lực vô cùng khủng bố, trong đó tựa hồ ẩn chứa một loại ý niệm làm cho người ta tê liệt tinh thần, khiến cho Chu Thanh phải vận dụng công lực toàn thân mới chống đỡ nổi.
“Ngươi không phải là kẻ đơn giản, có thể đột phá hồng hoang không gian, đi tới Sơn Hà Xã Tắc đồ này! Suốt hơn hai ngàn năm qua, hình như ta chưa từng động thủ với người khác, đã sớm cảm thấy tịch mịch buồn bã lắm rồi. Tiểu tử này mặc dù cổ quái nhưng tu vi cũng bất phàm, vậy hãy tiếp thử hai chiêu của ta xem thế nào!”
Chu Thanh còn chưa kịp lên tiếng phản ứng trước ý định của Bạch Khởi thì trong sát na, một quyền đầu đã nhanh chóng xuất hiện ở trước mặt hắn!
Quyền này của Bạch Khởi phảng phất như chứa đựng cả thiên địa, còn toàn bộ thiên địa bên ngoài thì bỗng dưng biến mất không còn tung tích!
Đem thiên địa dung nạp thành một quyền, chứng tỏ thần thông cao siêu đến bực nào!
Chu Thanh biết cảnh tượng trước mắt tuyệt đối không phải là ảo giác, bản thân hắn tu luyện Bát Cửu Huyền Công chính là phương pháp vô thượng để rèn luyện thần thức, cho nên có thể nhìn thấu hết thảy mọi ảo ảnh, chiếu thẳng vào bản thể! Thiên địa bên ngoài đã thật sự biến mất rồi!
Chu Thanh biết chắc chắn mình không thể trốn tránh được quyền này rồi. Hắn không kịp suy nghĩ biện pháp gì, chỉ có thể vận khởi nguyên thần thứ hai, liều mạng một lần!
Ầm!
Chu Thanh bị một quyền của Bạch Khởi đánh bay ra xa hơn ba trượng, còn nguyên thần thứ hai cũng bị chấn tới thoát ly khỏi thân thể, lộ ra hình dáng cũ là một con đại tằm dài khoảng mười chín trượng, thân to như là cái thùng nước, lưng có bốn cánh rộng, toàn thân kim quang chớp động, cả người giống như bị bao phủ bởi bạch kim, nhưng lại mang đến cho người ta có một loại cảm giác kiên cố, vững chắc không nói nên lời.
Chu Thanh biết mình đã gặp chuyện không may, cảm thấy kim tằm nguyên thần của mình bắt đầu có vết nứt li ti rồi lan rộng ra, hơn nữa thần niệm của mình bám trên đó cũng suýt nữa bị chấn nát hết rồi!
Bản thế của hắn không tránh khỏi bị ảnh hưởng, lúc này đây khí huyết cũng hít thở không thông, thiếu chút nữa là đã ngã lăn ra rồi!
“Lão Bạch Khởi không lẽ ngủ lâu quá nên hóa điên rồi? Nếu không nhờ thần niệm của ta đã tăng mạnh, cộng với chân nguyên mượn đà tăng tiến theo sau thì một quyền khi nãy có lẽ đã đánh vỡ nguyên thần thứ hai của ta rồi!”
Chu Thanh mắng thầm mấy câu trong bụng, nhưng hắn khồng hề tức giận việc đối phương đột nhiên ra tay, mà ngược lại còn có chút tán thưởng đối với Bạch Khởi, bởi lẽ chính bản thân hắn cũng là người như vậy! Nếu chẳng phải song phương hiện tại chưa phân rõ địch ta thì Chu thanh thật sự rất muốn cùng với đại ma đầu, hung thần ác sát, giết người như cơm bữa trong truyền thuyết này bắt chuyện, giao lưu, trao đổi kinh nghiệm!
“A! Là kim tằm sáu cánh à? Tiểu tử này không ngờ còn luyện được nguyên thần thứ hai, khó trách có thể đón đỡ được một quyền vừa rồi của ta!” Ngay sau khi tung ra một quyền, Bạch Khởi liền đứng chắp tay, sát ý như biến mất, khôi phục lại dáng vẻ tiên phong đạo cốt ban nãy, bộ dáng phiêu lãng thoát tục. Gió bắt đầu thổi lại, mây lại bay, trời đất lại bắt đầu khôi phục lại sự linh động hoạt bát vốn có!
Thấy mình đã thoát khỏi cảnh gặp đại địch, Chu Thanh thở phào nhẹ nhõm, sau đó vội vàng thu hồi lại nguyên thần, cười khổ nói: “Có lẽ Bạch Khởi tướng quân đã biết rõ tu vi của ta rồi phải không?”
Mới vừa rồi được chứng kiến pháp lực thần thông, đem thiên địa dung nạp lại của Bạch Khởi, trong đầu Chu Thanh đã sớm không còn sinh ra nửa tia ý niệm chống cự. Thần thông như thế, chỉ sợ là trên cả chân tiên cũng khó bề địch nổi: “Bạch Khởi này làm thế nào mà tu luyện được như thế? Cho dù là Hiên Viên pháp vương lão yêu chắc cũng không chịu nổi một quyền của người này, rốt cục hắn là thần hay là ma?”
Chu Thanh âm thầm tự mình đánh giá, đột nhiên nhớ tới khi nãy Bạch Khởi có nhắc đến Sơn Hà Xã Tắc đồ, chẳng lẽ nơi này đích thực là do Sơn Hà Xã Tắc đồ biến thành?
Hôm nay Chu Thanh đã không ít lần phải giật thót cả mình, bởi lẽ gặp phải vô số chuyện ly kỳ cổ quái, xưa nay chưa từng nghe tới, huống chi là gặp qua.
“Nơi đây chẳng phải là địa phương mà Từ Phúc thuật sĩ đã phong ấn bốn mươi vạn quân hồn bị chôn sống hay sao?” Thấy Bạch Khởi hình như không có ác ý, Chu Thanh liền đánh liều hỏi một câu.
Tương truyền Sơn Hà Xã Tắc đồ chính là pháp bảo của thượng cổ đại thần, Nữ Oa nương nương. Uy lực lớn vô cùng, nghe nói có thể tự thành thiên địa, nếu có Sơn Hà Xã Tắc đồ này trong tay thì chẳng khác gì nắm được cả một thế giới!
Ở bên trong Sơn Hà Xã Tắc đồ, chủ nhân chính là