[01: Ôi vãi tôi đi đây, thật sự là cổng địa ngục mà.]
[56: Đúng là không có mở cửa giết người, mà là đóng cửa giết người, cậu bé tóc vàng này chết vì nói quá nhiều.]
[23: Nhanh quá, tôi thậm chí còn không thấy nó diễn ra như thế nào, lần này quá là kích thích.]
Đạn mạc tăng vọt.
"Aaa —!!!"
Mấy giây sau, cô gái cả người bị dính máu tươi mới hồi phục lại tinh thần, sụp đổ mà hét rầm lên.
"Đây là đùa thôi, là giả đúng không?! Các ngươi đã sắp đặt phải không?!"
Một người đàn ông mặc áo khoác thể thao trông giống huấn luyện viên thể hình xông lên túm cổ áo Hà Chi Châu nghiến răng nghiến lợi, "Rốt cuộc mấy người là ai, đang ghi hình chương trình đúng không?! Tóm lại, tôi cảnh cáo mấy người, nếu không mau chóng kết thúc! Tôi sẽ không khách khí đâu!"
"Này bình tĩnh đi, đừng như vậy, chương trình gì mà có thể giết người? Đã đến lúc này mà anh còn chưa chịu chấp nhận sự thật à?" Hà Chi Châu nói.
Phó Kỳ Đường lắc đầu bất lực, vốn dĩ cậu muốn nói điều gì đó, nhưng lại cảm thấy không cần thiết.
Không ai muốn bị mắc kẹt trong cơn ác mộng bất tận này, nhưng mọi chuyện đã đến nước này, chỉ có thể chấp nhận và thay đổi thôi.
Muốn vùng vẫy và đấu tranh, duy trì sự phẫn nộ và tỉnh táo, nhưng không phải đối với đồng đội.
"Có người đến."
Trong tiếng huyên náo, Cung Tử Quận thấp giọng nói vào tai cậu.
"Kẽo kẹt — "
Cánh cửa treo màu đỏ sậm chậm rãi di chuyển lên cao, phía sau cửa xuất hiện một người đàn ông mặc áo đuôi tôm màu đen, mái tóc hoa râm, tự xưng là quản gia John của gia tộc Homer.
"Ngày tốt lành, các vị." Giọng quản gia khàn khàn, dưới mắt có quầng thâm, như đã mấy tháng không ngủ, ông ta khẽ cúi đầu với mọi người, vẻ mặt vô cảm nói.
"Chào ngài, chúng tôi đi đến thăm nữ chủ nhân của gia tộc Homer, tiểu thư Vanessa." Phó Kỳ Đường nói.
"Thỉnh các vị đưa thiệp mời." Quản gia đưa tay ra, sau đó nở một nụ cười vô cùng cứng ngắc, "Gần đây luôn có một số kẻ bất lương muốn đột nhập vào lâu đài, cô chủ rất lo lắng chuyện này.
Nếu như các vị thật sự là khách do cô chủ mời tới, chắc chắn sẽ có thiệp mời, còn nếu không phải...!"
Ông ta không nói tiếp, nhưng nụ cười lại càng lớn hơn, đôi môi mỏng như kéo căng về hai bên, lộ ra hàm nướu đỏ tươi.
Phó Kỳ Đường sờ túi, quả nhiên tìm thấy một tấm thiệp tinh xảo ở trong túi áo, đưa cho quản gia.
"Chào đón ngài, tiên sinh." Quản gia cúi đầu kiểm tra thấy không có sai sót, nghiêng người ra hiệu cậu đi vào.
Sau đó đến Cung Tử Quận và Lâm Phưởng, khi Hà Chi Châu chuẩn bị đưa thiệp mời của mình ra, huấn luyện viên thể hình đã mâu thuẩn với hắn trước đó nói: "Chúng tôi muốn vào trước."
"Cái gì?" Hà Chi Châu sửng sốt.
"Mấy người đều là người có kinh nghiệm, nhưng lại để chúng tôi ở sau cùng, lỡ gặp nguy hiểm thì sao? Nhất định phải có một người đi sau cùng để bảo vệ chúng tôi."
Người đàn ông mặc vest gầy gò còn lại cũng vội vàng gật đầu: "Đúng vậy, người có kinh nghiệm phải bảo vệ người mới.
Mọi người thấy sao?" Hắn quay qua hai người mới khác, nhưng không ai để ý tới hắn.
Một người phụ nữ trung niên có vẻ là một người nội trợ đang dùng khăn giấy lau vết máu trên người cô gái, một bên nhỏ giọng an ủi cô.
Người đàn ông mặc vest bĩu môi, rất bất mãn.
Cung Tử Quận mắt điếc tai ngơ với cuộc tranh luận này, đi thẳng vào, cả người Lâm Phưởng từ phó bản trước cũng thay đổi, vẫn luôn u ám và suy sụp, đối với phát sinh bốn phía đều thờ ơ, bởi vậy cũng không để ý tới người đàn ông mặc vest.
Chỉ có Hà Chi Châu tốt tính cười cười, "Được thôi, vậy tôi đi sau cùng."
[28: Tiểu Châu chính là tính tình quá tốt mà.]
[12: Chứ sao, haiz, fan mẹ vừa đau lòng vừa tự hào.]
......
Bốn người mới lần lượt đưa thiệp mời của mình, huấn luyện viên thể hình và người đàn ông mặc vest đều thuận lợi thông qua.
Khi đến lượt nữ sinh, quản gia bỗng nhiên nheo mắt lại, cao giọng nói: "Đây là giả!"
Nữ sinh đứng tại chỗ ngây ra, sắc mặt tái nhợt, vội vàng lắc đầu: "Không đâu, đây là thật, sao có thể là giả?!"
"Cô nói dối! Đây rõ ràng là giả, tôi không nhìn thấy gia huy của gia tộc Homer phía trên!" Quản gia lớn tiếng nói, ông ta chỉ vào nơi lẽ ra phải có gia huy, nhưng nơi đó bị một vũng máu bao trùm, nó toát ra một vị ngọt tanh.
"Đây là lúc nãy bị máu bắn lên, không phải lỗi của tôi, là cái người đột nhiên chết kia..."
Nữ sinh lời còn chưa nói hết, quản gia đã túm cổ cô kéo cả người lên.
"Ha ha, bị tôi bắt được, một kẻ lừa đảo đang cố gắng trà trộn vào lâu đài!"
"Tôi không phải! Tôi, tôi không có..."
Nữ sinh vẻ mặt thống khổ, sắc mặt đỏ bừng, hai tay víu lấy tay quản gia với ý định làm cho ông ta buông ra, chân ở giữa không trung liều mạng vùng vẫy.
"Tên lừa đảo! Tên lừa đảo! Tên lừa đảo!" Quản gia hét lên một cách điên cuồng và tức giận, khuôn mặt tái nhợt gầy gò hiện lên vẻ khủng bố, gân xanh trên trán như muốn nổ tung.
Cơ thể gầy gò này như bị một loại tà ác nào đó hoàn toàn chiếm giữ, vẻ âm u đầy tử khí lúc trước biến mất không tăm hơi, cả người trở nên hưng phấn dị thường, hai mắt phồng lên, lỗ mũi kích động thở ra hít vào.
Thời khắc này quản gia thể hiện ra mình giống như boss thật sự của phó bản, không có ai hoài nghi vì cứ tiếp tục như vậy, xương cổ của nữ sinh sẽ bị ông ta bóp nát.
Còn chưa vào lâu đài mà đã chết hai người, sức mạnh của quỷ sẽ tăng mạnh, đây không phải là một điều tốt.
"Thưa ngài, tôi nghĩ ngài đã lầm rồi, cô ấy là bạn đồng hành của chúng tôi.
Chúng tôi là được tiểu thư Vanessa mời cùng lúc." Phó Kỳ Đường nói.
"Ồ? Vậy cậu cùng nhóm với kẻ lừa đảo này?" Quản gia quay đầu nhìn Phó Kỳ Đường, vẻ mặt càng ngày càng điên cuồng.
"Cũng không phải là như vậy.
Ngài nghi ngờ cô ấy là tên lừa đảo, là vì trên thiệp của cô ấy không có gia huy của gia tộc Homer, mà tôi đoán cô ấy chỉ là cầm nhầm thôi, ngài biết rồi đấy, vừa mới xảy ra một việc ngoài ý muốn, rất hỗn loạn, cô ấy có chút sợ hãi." Phó Kỳ Đường nói.
Cậu vừa mới nhanh chóng kiểm tra thiệp mời của bản thân và Cung Tử Quận, phát hiện trên đó không hề viết tên của mọi người, chỉ là đại loại như "Xin chào, thành khẩn mời ngài đến thăm lâu đài vào ngày 15, rất mong sự có mặt của ngài", vì vậy rất dễ dàng nói dối để qua ải.
Chỉ cần ai đó đứng sau thông minh một chút là được.
"Kẻ nói dối thật đã đem thiệp mời giả của