Bức thư này được viết bằng tiếng Anh, chữ của người viết rất cứng cáp, từng dòng chữ như được in ra, cũng may là đoàn tàu có tích hợp chức năng phiên dịch, giúp loại bỏ chướng ngại của người chơi.
Trên bức thư vẫn còn sót lại một chút hơi ấm, cho thấy nó bị ném vào đống lửa không lâu, sau đó ngọn lửa nhanh chóng dập tắt, nửa tờ giấy mới may mắn còn lại.
"...!Ông bạn già, ông nói đúng.
Tôi thật hối hận vì lúc trước không nghe lời khuyên của ông.
Nếu quay ngược thời gian, tôi đã không đáp ứng với Jean cho nó kết hôn với một con quỷ!"
"Camille, người đàn bà độc ác này, cô ta đã hại chúng tôi thành ra thế này! Cô ta đã làm gia tộc Homer vĩ đại và vinh quang bị đoạn tuyệt! Đã bao lần tôi mơ thấy mình chặt đầu cô ta và treo nó lên tường thành, để những con kền kền và chim tước mổ con mắt của cô ta như ông của tôi đã làm! Tôi ước điều đó là sự thật."
"Đáng tiếc tất cả đều quá muộn.
Jean chết rồi, em trai của nó Charlie cũng đã chết, những đứa con đáng thương của tôi!"
"Lâu đài âm u đầy tử khí, trong hồ không còn một con thiên nga bơi lội, cũng không còn tiếng chim sơn ca hót, cái bình hoa đầy bụi như thể nó chưa thực hiện chức năng của nó.
Những người thân quen lần lượt biến mất, ngay cả tôi cũng sắp chết rồi, chỉ còn lại Vanessa, đứa cháu gái tội nghiệp của tôi, làm sao nó có thể sống được?"
"Ông bạn già, tôi kính nhờ ông, ông hãy nể tình bằng hữu năm xưa, sau khi tôi chết hãy chăm sóc Vanessa, tôi cam đoan ma quỷ không làm ô uế linh hồn của nó, nó là một đứa bé ngoan hiếm có."
"Sau khi nhận được thư hãy cử ai đó đến đây.
Được rồi, tôi phải đi chiến đấu với cái bếp và cái nồi chết tiệt đó.
Kể từ khi lão John trung thành không may bị gãy cổ cách đây hai tuần, không ai có thể xử lý phòng bếp.
Cũng may chúng tôi có rất nhiều đồ ăn, tôi chỉ cần nấu chút nước nóng."
"Nói chung thì ông bạn già mau mau tới đây đi.
Có thể sẽ được gặp tôi lần cuối."
"Hyman Homer trung thành của ông."
......
"Một bức thư ủy thác cho một người bạn cũ.
Hyman Homer linh cảm rằng mình sắp chết, và lo lắng Vanessa sẽ không có ai chăm sóc, vì vậy ông ta muốn giao cô ấy cho một người bạn cũ.
Chỉ là không biết tại sao bức thư này không những không được gửi đi mà còn bị đốt." Sau khi đọc bức thư, Hà Chi Châu phân tích.
"Bức thư nhắc đến chuyện Jean và Camille đã kết hôn.
Jean là con trai của Homer, Vanessa là cháu gái của ông ấy, vậy Camille là mẹ của Vanessa.
Như vậy, xem ra Homer già rồi, rất bất mãn với con dâu của mình, nói bà ấy làm gia tộc Homer đoạn tuyệt," Người đàn ông mặc vest nói xong nhếch miệng, "Đây là vì con dâu không sinh cháu trai, không có ai thừa kế tài sản?"
"..."
Người phụ nữ trung niên nữ không nói gì mà nhìn liếc mắt nhìn người đàn ông mặc vest một cái.
"Tuy nhiên, có một điều chắc chắn.
Lão Homer cho rằng Camille đã mang đến tai họa khủng khiếp cho gia đình nên vô cùng căm ghét bà ấy.
Vậy Camille đã làm gì?" Hà Chi Châu nói, "Tôi nghĩ cần phải điều tra."
Câu nói này được tất cả mọi người có mặt tại đây nhất trí tán đồng.
Lúc này, Phó Kỳ Đường sờ chóp mũi nói: "Khoan đã, không lẽ mọi người không tò mò lão John không may bị gãy cổ sao? Nếu tôi nhớ không lầm thì lúc nãy ở cửa vị quản gia nhìn không giống người sống kia, đã giới thiệu bản thân mình là John thì phải? "
"..."
Hoàn toàn yên tĩnh.
Như thể bị một bàn tay vô hình ấn vào nút tạm dừng, cả phòng bỗng nhiên im bặt.
Đạn mạc nhất thời sinh động.
[49: Vãi? Có vẻ đúng nha?]
[06: Tôi quên mất...!Đánh dấu trước, chờ khi kết thúc thì xem lại.]
[60: Nếu nói như vậy, quản gia chẳng phải thật sự là quỷ à? Ít nhất cũng xem là xác chết hoạt động nha, cho nên rốt cuộc phó bản này có bao nhiêu quỷ?!]
[39: Tui không biết, nhưng tui biết Đường Đường thật trâu bò!]
[39: Sững sờ làm gì, đều khen cho tui!]
......
Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng trầm thấp đột nhiên vang lên ở cửa.
Không biết quản gia từ lúc nào đã lặng lẽ trở lại, khóe miệng kéo lộ ra một nụ cười cứng ngắc dường như hình xăm trên mặt.
"Các vị đang nói chuyện gì?"
Trầm mặc.
Không khí như bị đông cứng lại, tan thành bột trong giọng nói khàn khàn khô khốc của người quản gia, tạo nên một cảm giác ngột ngạt như trái tim đang bị nắm chặt.
"Tùy tiện nói chuyện thôi." Phó Kỳ Đường mỉm cười, nói với vẻ mặt chân thành, phát huy ưu thế diễn viên của mình.
Phảng phất như người vừa vạch trần "Quản gia đã chết" không phải là cậu.
"Vậy trong tay vị nữ sĩ này là...?"
Người phụ nữ trung niên liền vội vàng nhét nửa bức thư vào túi, khô khốc nói, "Không có gì, chỉ là một tờ giấy vụn thôi."
Quản gia nhìn cô đầy ẩn ý, nói tiếp: "Tôi đã báo cho cô chủ biết các vị đã đến rồi.
Nhưng rất xin lỗi, sau khi thức sớm cô chủ cảm thấy không khỏe, tạm thời không tiện gặp mọi người.
Dặn dò tôi mang các vị đi xung quanh thăm quan, xin thông cảm.
"
Nói xong, ông ta quay người rời khỏi phòng, Phó Kỳ Đường và Cung Tử Quận nhìn nhau, người sau cũng ra hiệu theo sau.
Phó Kỳ Đường vừa đi vừa nghĩ, là người cuối cùng của gia tộc Homer, nữ chủ nhân của tòa lâu đài này, Vanessa chắc chắn là bước đột phá của phó bản.
Và theo thân phận sắp đặt của đoàn tàu, họ thực sự đến thăm cô.
Vanessa trốn tránh không gặp là do thật sự bị bệnh hay còn có một ý đồ khác?
Lâm Phưởng đi ở cuối cùng, từ lúc vào phó bản hắn vẫn rất trầm mặc, lông mày nhíu lại.
"Sao vậy?" Nhìn hắn dừng lại, Phó Kỳ Đường quay người hỏi.
Sắc mặt Lâm