Sau khi gọi điện cho Sở Triệu, Tô Bạch hỏi thẳng Lưu Hòa:- Cậu còn nhớ rõ địa chỉ của Trần Sở không?Lưu Hòa giống như phát giác được đã xảy ra chuyện gì, anh ta vô thức do dự một chút, nhưng dưới ánh mắt của Tô Bạch, anh ta vẫn gật đầu một cái:- Biết, lần trước lúc cậu ta chuyển đồ, tôi có qua hỗ trợ.Tô Bạch bình thường có chút quái gở, cho nên lúc trước, khi Trần Sở chuyển ra ngoài, anh ta cũng chỉ nói với Tô Bạch một tiếng, Tô Bạch cũng chỉ gật đầu cho qua, đối phương cũng không có ý nhờ hắn giúp đỡ chuyển đồ.- Dậy đi, có lẽ Trần Sở xảy ra chuyện rồi.- Xảy ra chuyện gì?Lưu Hòa vừa vội vàng hỏi, vừa tranh thủ mặc quần áo.Tô Bạch nhíu mày, hắn cầm di động lên, tìm kiếm trong danh bạ điện thoại, rốt cuộc cũng tìm được số của Trần Sở, Tô Bạch lập tức gọi đến.- Xin lỗi, thuê báo quý khách vừa gọi đã tắt máy, xin quý khách vui lòng gọi lại sau…Tắt máy?Tô Bạch hít sâu một hơi, dựa theo tình huống bình thường mà nói, một thanh niên hiện đại sẽ rất ít khi để di động ở trong tình trạng tắt máy,lại thêm phỏng đoán lúc trước, có lẽ Trần Sở đã dữ nhiều lành ít, cũng không biết kết cục của Trần Sở là gì, là giống như bạn gái của anh ta, bị nấu chín sau đó cắt thành ngàn mảnh, vứt khắp trường học, hay là một kết cục khác?Sau khi Lưu Hòa mặc xong quần áo, Tô Bạch và anh ta trực tiếp rời khỏi ký túc xá, bên ngoài ký túc xá, một đội cảnh sát đã chạy tới, xem ra cấp bậc còn không thấp, Sở Triệu cũng ở trong đó.Sở Triệu nhìn thấy Tô Bạch đi ra, liền chỉ tay vào hắn, nói:- Chính là cậu ta, cậu ta tên là Tô Bạch, cậu ta chính là người cung cấp tin tức về thân phận của người chết và các tin tình báo khác.Cục diện này khiến Tô Bạch có chút đau răng, trong nháy mắt, có chút giống như Sở Triệu đang kêu gào: Chính là cậu ta, cậu ta tên là Tô Bạch, cậu ta ở trong câu lạc bộ giết người, cậu ta đã giết mấy người rồi.Cũng may, tuy quản lý của câu lạc bộ lỏng lẻo, bốn thành viên cũng không có gì ràng buộc, nhưng bốn người này đều có điều kiện gia đình không đơn giản, mỗi người đều có một tương lai tốt, cho nên sẽ không xuất hiện loại tình trạng cá chết lưới rách. Hơn nữa, trong mỗi sự kiện, mỗi một người, hoặc nhiều, hoặc ít đều có tham dự, mông người nào cũng không sạch sẽ.Một người cảnh sát có gương mặt tang thương đi tới, nhìn chằm chằm vào Tô Bạch:- Ý của cậu là, người chết còn có thêm một người bạn trai sống chung, bọn họ sống ở bên ngoài?- Đúng thế, bạn trai của người bị hại là bạn cùng phòng của tôi lúc trước, hiện tại, trong ký túc xá, chiếc giường trống không là của cậu ta, cậu ta không phải là hung thủ, cậu ta không có năng lực làm ra loại chuyện này, hơn nữa, đã ba ngày rồi, cậu ta không có đến trường đi học.- Làm sao cậu lại nhận ra người chết?Cảnh sát tang thương lại hỏi.- Cục trưởng Vương, cậu ta và tôi cùng tìm ra đầu người, cho nên cậu ta nhìn thấy chiếc đầu người kia.Lúc này, Sở Triệu nói xen vào.Cục trưởng Vương khẽ gật đầu, thái độ của ông ta đối với Sở Triệu, giống như là muốn lấy lòng, xem ra tuy bình thường Sở Triệu làm việc có chút không nghiêm túc lắm, nhưng quan hệ trong nhà anh ta đủ mạnh, ngay cả người anh rể kia cũng chỉ dám thu thập anh ta mấy lần mà thôi.- Tiểu Tôn, cậu dẫn người qua phòng trọ mà bọn họ thuê nhìn xem tình hình, tôi tiếp tục ở lại chỗ này tìm kiếm các bộ phận thi thể.- Vâng!Đội trưởng Tôn lập tức gật đầu, sau đó anh ta đi đến trước mặt Tô Bạch, hỏi:- Cậu biết địa chỉ nhà trọ của bọn họ không?- Biết, tôi có thể dẫn các người đến đó.- Được, cậu, cậu, cậu và cậu, đi cùng tôi đến đó.Cuối cùng đội trưởng Tôn còn chỉ vào Sở Triệu.Lúc này, bảy, tám người ngồi lên hai chiếc xe cảnh sát, đi ra khỏi trường học, lần này chỉ là đi ra ngoài kiểm tra tình hình mà thôi, nếu như trong căn phòng trọ kia thật sự xảy ra chuyện, nhất định sẽ có nhiều người và nhiều nhân viên chuyên nghiệp sẽ được điều tới.Trên xe, Tô Bạch và Sở Triệu ngồi cùng một chỗ, Tô Bạch nhỏ giọng hỏi:- Không tra được gì qua camera sao?Theo lý thuyết, tội phạm dám vứt xác trong trường học, mà lại không phải ném một, hai miếng, hiện tại đã tìm ra mấy trăm miếng thịt người, trong vườn hoa, trong phòng học, trong nhà vệ sinh…rất nhiều chỗ chỉ cần tìm kiếm tỉ mỉ là có thể tìm được, diện