Ngày thánh chỉ sắc phong Cố vân Tiện truyền khắp lục cung, Trinh tiệp dư đứng bên cửa sổ của Điện Thánh An. Thời tiết quá nóng, trong điện bốn phía đều đặt những chậu băng, Diệp mỹ nhân tay cầm một thanh quạt lụa màu trắng, thay nàng phe phẩy quạt, “Nương nương, trời nắng độc, hay là chúng ta tránh sang chỗ mát đi.”
Nơi Trinh tiệp dư đứng vừa vặn bị ánh mặt trời chiếu vào, mặt đất nóng đến dọa người. Nàng cúi đầu nhìn bóng mình trên đất, mỉm cười, “Lát nữa chúng ta còn phải đi Điện Hàm Chương chúc mừng, sợ gì nắng độc chứ?”
Diệp mỹ nhân nhíu mày, “Bệ hạ phong Cố thị làm tiệp dư cũng không sao, nhưng lại còn ban thưởng Điện Hàm Chương cho nàng ta. Nơi đó, từ trước đến nay đều là những cung tần từ cửu tần trở lên mới được ở, như vậy thật không quá không hợp quy củ rồi.”
Trinh tiệp dư mặt không biểu tình.
Trong hậu cung có cái gọi là Tam Đại Cung, theo thứ tự chính là Đại Chính Cung của bệ hạ, Trường Thu Cung của Hoàng hậu và Trường Nhạc Cung của Thái hậu. Ba cung điện này được xây trên một đường thẳng tắp, phân bố trên trục trung tâm của hoàng cung. Ngoài Tam Đại Cung, khí phái hoa mỹ nhất chính là Điện Hàm Chương Thái Dần Cung, Điện Dục Tú Vĩnh Hoa Cung, Điện Hàm Trì Dương Chiêu Cung cùng với Điện Thành An Hợp Tập Cung, cung nhân thống nhất gọi là tứ điện. Hôm nay trong bốn điện thì ba cái là nơi ở của Thẩm thục nghi, Khương sung nghi cùng Trinh tiệp dư, cái tốt nhất lại bân cho Cố Vân Tiện.
Hành động lần này của bệ hạ rõ ràng là muốn tuyên bố với mọi người rằng hắn sủng ái Cố thị!
Trinh tiệp dư cười cười, “Nàng nói chuyện quy củ với bệ hạ ư?” Ngữ khí mang trào phúng, “Nếu như ngài quan tâm đến quy củ cũng sẽ không sắc phong Phế hậu thánh tiệp dư đâu.” Càng sẽ không mang vị đệ muội như nàng mà nhét vào hậu cung.
Dừng một chút, nàng lại nói: “Lúc này, Thẩm Trúc Ương chắc cũng không thoải mái gì đâu.” Vốn là nói muốn cùng đối phó với Cố Vân Tiện, sau khi chứng kiến thái độ của bệ hạ liền dừng tay, còn muốn trước mặt mọi người lấy lòng Cố Vân Tiện, ý đồ muốn thoát khỏi liên quan. Nếu không phải nàng ta lật lọng, nàng làm sao lại lâm vào thế bị động như bây giờ?
Thẩm Trúc Ương cho rằng có thể tọa sơn quan hổ đấu, nhìn các nàng lưỡng bại câu thương, hôm nay nhìn thấy kết quả này, chắc chắn sẽ rất thất vọng đây.
Nàng vẫn còn nhớ, Điện Hàm Chương vẫn luôn là nơi nàng ta muốn, bây giờ lại bị Cố Vân Tiện đoạt đi mất, thực muốn nhìn xem biểu cảm của nàng ta khi nghe được tin tức này sẽ như thế nào.
“Được rồi, sớm muộn gì cũng phải đi, đừng kéo dài thêm nữa.” Nàng thản nhiên nói, “Chúng ta đến Điện Hàm Chương chúc mừng Cố tiệp dư nương nương thôi.”
Cố Vân Tiện vừa đến Điện Hàm Chương, còn chưa sắp xếp thỏa đáng đã phải tiếp đón từng đoàn người đến chúc mừng không dứt.
Dù trong lòng có bao nhiêu so đo tính toán thì lúc này trên mặt mọi người đều giữ vẻ tươi cười thân thiết, thoáng nhìn qua thì giống như một nhà tỷ muội rất hòa thuận. Cố Vân Tiện cười không ngớt, kiên nhẫn cùng mọi người diễn vở tuồng này. Chỉ có lúc nhìn đến Hình uyển nghi mới lộ vẻ kinh ngạc, “Hình muội muội, sao muội lại đến đây? Bổn cung còn đang tính lát nữa đến Điện Di Tương thăm muội đây!”
Hình uyển nghi kính cẩn nói: “Nương nương, thân phận ngài tôn quý, tất nhiên nô tỳ phải đến chúc mừng người. Thân phận nô tì nhỏ bé không quan trọng, nào dám để nương nương lao tâm.”
“Sao lại nói những lời ngốc như thế. Muội vừa sinh hạ Tam hoàng tử, là đại công thần của bệ hạ, làm sao lại không quan trọng được?”
Đang nói, lại nghe cung nhân bẩm báo: “Trinh tiệp dư nương nương, Diệp mỹ nhân đến —— “
Các nàng ra ngoài đón, đã thấy Trinh tiệp dư cười như gió xuân, vừa nhìn thấy Cô Vân Tiện đã thân thiết cầm chặt tay nàng, “Cố tỷ tỷ sao lại ra đây? Cái này làm muội thấy thật có lỗi!”
Cố Vân Tiện cảm giác tay nàng một mảnh lạnh buốt, có nến xúc động hất tay nàng ta ra, cười nói: “Trinh muội muội đại giá quang lâm, thật vẻ vang cho Điện Hàm Chương của kẻ hèn này, tất nhiên phải ra đón rồi.”
“Tỷ tỷ thật biết nói đùa.”
Thanh âm của thái giám lại bỗng vang lên: “Thẩm thục nghi nương nương, Khương sung nghi nương nương, Chu quý cơ nương nương đến —— “
Cố Vân Tiện sững sờ, bất đắc dĩ nói: “Các muội, người này vừa bước vào, người sau đã đến, chắc không phải đã hẹn nhau trước đấy chứ?”
Thẩm thục nghi đi phía trước, tóc búi kiểu phi thiên kế, một thân váy ngắn hoàng kim chỉnh tề, khoác trên tay là một dải lụa sa màu đỏ, thoạt nhìn vô cùng cao quý. Luận về nhan sắc thì Khương sung nghi cùng chu quý cơ cũng đều là dạng xuất chúng, giờ phút này đi theo sau nàng ấy cũng bị khí độ ngạo nghễ của nàng ấy làm lu mờ đi, quả là bất ngờ.
Cố Vân Tiện vừa nghĩ, đã lập tức minh bạch vì sao nàng ấy lại điểm trang lộng lẫy đến đây như thế, chẳng qua là muốn dùng khí thế nhắc nhở mọi người, đừng quên trong hậu cung hôm nay, luận thân phận thì thục nghi nàng ấy vẫn là cao nhất.
Doãn lệnh nghi nhìn ba vị nương nương chân thành mà đến, chợt nhớ tới một chuyện quan trọng: Lúc trước, Cố Vân Tiện còn là Phế hậu, thân phận không rõ, cho nên nửa năm qua vẫn chưa từng hành lễ với đám người Thẩm thục nghi. Nhưng hôm nay, thân phận của nàng đã định, theo như tiệp dư Tam phẩm, xếp theo cấp bậc thì nàng thấp hơn so với Thẩm thục nghi, Khương sung nghi, Chu quý cơ, thậm chí nghiêm khắc mà nói, Trinh tiệp dư vì có phong hào nên thân phận cũng cao hơn so với nàng một chút.
Nếu vậy, vấn đề hành lễ này, phải làm thế nào bây giờ?
Không chỉ có nàng, tất cả mọi người trong điện đã nghĩ đến, ánh mắt nhìn về phía Cố Vân Tiện trở nên phức tạp, ẩn ẩn còn có chút chờ mong.
Nếu như nàng không muốn hành lễ với các nàng ấy thì chuyện này quả thật thú vị.
Cố Vân Tiện đều đợi ba người các nàng đến gần, lúc này mới chậm rãi bước thong thả xuống bậc, môi nở nụ cười nhẹ.
“Nô tỳ tham kiến Thẩm thục nghi, Khương sung nghi, Chu quý cơ, ba vị nương nương khang an.” Ngữ khí của nàng khiêm tốn cung kính, ai cũng không thể tìm ra nửa điểm không đúng. Nhưng mà một câu này truyền vào tai mọi người lại khiến các nàng ngạc nhiên đến mở to hai mắt.
Cái này cái này cái này, không phải là nghe lầm? Thật sự quỳ? Thật sự quỳ!
Thẩm thục nghi nhìn Cố Vân Tiện quỳ trước mặt mình, thần sắc sững sờ. Bất quá chỉ qua một lúc nàng liền kịp phản ứng lại, ánh mắt nhàn nhạt đảo qua những nữ nhân đang đứng nốc ở đó.
Mọi người giật mình, lập tức hiểu được, nhao nhao quỳ xuống: “Nô tỳ tham kiến thục nghi nương nương, sung nghi nương nương, quý cơ nương nương, nương nương khang an!”
Thẩm thục nghi để các nàng quỳ một lát lúc này mới nắm chặt tay Cố Vân Tiện, vịn nàng đứng lên, “Đều là tỷ muội một nhà, sao Vân Nương lại đa lễ như vậy? Mau đứng lên.”
Nghe được xưng hô của nàng ấy, nàng vẫn không đổi sắc mặt, cười nói như cũ: “Trước mặt thục nghi nương nương nô tỳ cũng không dám buông thả.”
Khương sung nghi vẫn chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào nàng, giờ phút này nhịn không được nói: “Biểu hiện hôm nay của Cố Tiệp Dư thật khiến bổn cung kinh ngạc.”
Cố vân Tiện nghe vậy mỉm cười cũng không nói gì.
Trinh tiệp dư lại cười nói: “Vừa rồi Cố tỷ tỷ nói, nô tỳ đến đây chính là vẻ vang cho Điện Hàm Chương của kẻ hèn. Theo như nô tỳ thấy, thục nghi nương nương đã đến, đây mới thật sự là vẻ vang cho Điện Hàm Chương.”
Lông mày Khương sung chau lại, “Vẻ vang? Lời này thật sự là quá khiêm tốn rồi. Kim điêu ngọc thế Điện Hàm Chương sao có thể nói như một đống rơm như thế? Thẩm tỷ tỷ nghe được sẽ mất hứng đó.”
Lông mày Thẩm thục khẽ động.
Trong lòng mọi người đều biết rõ, nàng có ý muốn đến Điện Hàm Chương. Về phần nguyên nhân muốn dọn đến chính là bởi vì ngoại trừ việc cung điện này hoa mỹ tinh xảo mà còn quan trọng hơn là cung điện gần Trường Thu Cung nhất, tượng trưng cho thân phận tôn quý nhất trong hậu cung này ngoài Hoàng hậu ra.
Lúc trước bệ hạ không đáp ứng, nói đợi đến khi nàng được tấn lên Thượng tam tần mới nói tiếp. Khi đó nàng nghĩ, cảm thấy không thể có nữ nhân nào có thể leo lên được phía trên nàng, cho dù chậm chạp cũng không có. Ai ngờ nàng còn chưa được tấn phong lên Thượng tam tần thì bệ hạ đã mang Điện Hàm Chương ban cho Cố Vân Tiện.
Chuyện này thật khiến suy nghĩ lúc trước của nàng trở thành một trò cười!
Giờ phút này, Khương sung nghi trêu chọc nàng trước mặt mọi người như thế, thật chẳng khác nhục nhã là bao!
Trong lòng nàng giận dữ, vốn đang không có chỗ phát tác. Cũng may nàng mạnh vì gạo bạo vì tiền đã quen nên lúc này vẫn có thể duy trì khuôn mặt tươi cười, nói: “Ta có cái gì mà mất hứng đây, Nguyệt Nương muội chỉ thích nói đùa.”
Khương sung nghi nhìn thấy sắc mặt của nàng ta, trong nội tâm một hồi thoải mái. Ngày đó, bên ngoài Điện Trường Tín, hành động Thẩm Trúc Ương lấy lòng Cố Vân Tiện nàng vẫn còn nhớ rất rõ. Hôm nay, nàng phải khiến cho nàng ta hảo hảo cảm nhận phẫn nộ ngày đó của nàng.
Cố Vân Tiện thấy các nàng ngươi đến ta đi, chỉ giả bộ không biết gì, “Chúng ta đứng ở đây làm gì? Nếu không cẩn thận lại bị khí nóng làm dau đầu. Mau đi vào điện thôi.”
Buổi tối, Hoàng đế đến Điện Hàm Chương dùng bữa.
Cân nhắc đến trời nóng, ngoài món chính Cố Vân Tiện còn cố ý phân phó người dưới làm thêm cháo hạt sen ý dĩ cùng vài loại điểm tâm máy lạnh có công dụng giải nhệt.
Quả nhiên, Hoàng đế cực kỳ hài lòng với sắp xếp của nàng, rất nể tình dùng hết hơn phân nửa chén cháo.
“Hôm nay, khẩu vị của bệ hạ không tệ.” Nàng lại cười nói.
“Nàng cho rằng trẫm như nữ tử các nàng sao?” Hoàng đế nói, “Trời nóng thì nói không có khẩu vị, trời lạnh thì nói không có tinh thần, dỗ các nàng ăn ít đồ còn khó hơn so với lên trời.”
Cố Vân Tiện bị hắn nói đến sững sờ, nhìn hắn gắp một miếng măng đặt vào trong đĩa cho nàng, “Đây, thử món này xem.”
Cố Vân Tiện mỉm cười, phối hợp ăn hết miếng măng.
Sau khi dùng cơm xong, Hoàng đế nắm tay nàng, đi dạo trong Điện Hàm Chương, “Nơi này lúc trước vẫn bỏ không, trẫm cũng chỉ tới vài lần. Lúc này nhìn kỹ, ngược lại thật sự là rộng thoáng hoa mỹ, khó trách mọi người đền nói Cung Thái Dần là hậu cung thứ hai.”
Cố Vân Tiện cười nói: “Đúng vậy, hơn nữa phía sau Điện Hàm Chương còn có một rừng đào, thời điểm mùa xuân hoa nở nhất định sẽ cực đẹp.”
“Nàng thích là được rồi.” Hoàng đế nói, “Đúng rồi, hôm nay Điện Hàm Chương rất náo nhiệt?”
“Đúng vậy, người đến người đi, đến giờ Dậu canh ba mọi người mới giải tán.”
“Vậy, nàng cũng gặp mấy nàng Trúc ương rồi hả?” Hắn dùng câu nghi vấn nhưng khẩu khí lại là khẳng định.
Cố Vân Tiện bất đắc dĩ cười cười: “Tự nhiên gặp được.”
Hắn bắt lấy lọn tóc của nàng, quấn sợi tóc đen dài quanh ngón tay thon dài của hắn, “Nghe nói, nàng hành lễ với Trúc Ương?”
Cố Vân Tiện không lên tiếng.
“Còn có Nguyệt Nương, Kính Nương, đều nhận lễ của nàng.”
Thanh âm nàng trầm thấp: “Nô tỳ không nên sao?”
“Nên.” Đôi mắt hắn như nước, phản chiếu khuôn mặt thanh lệ của nàng, “Chỉ là trẫm không nghĩ tới nàng sẽ như vậy…” Biết tiến lui, có chừng mực như vậy, cũng làm cho hắn phải kinh ngạc.
“Nô tỳ chỉ làm việc của nô tỳ.” Nàng nói, “Bệ hạ không cần để ở trong lòng.”
Lúc nói lời này, nàng tránh ánh mắt của hắn, dường như đang tránh né điều gì đó. Hắn lặng yên nhìn nàng,