Hắn im lặng một lúc rồi nhẹ nhàng hất tay của nàng ta ra.
Giọng điệu không tinh là ôn nhu nhưng cũng không ác liệt như với Diệp Thanh An
Muội vẫn luôn mềm lòng như vậy.
Diệp Thanh An thấy vậy cũng che giấu cảm xúc mà trừng mắt ghét bỏ trừng mắt.
Nàng cười lạnh một tiếng: Vương gia nghe chưa? Trắc phi thừa nhận là Trần ma ma nhìn nhầm rồi, cũng không phải do ta làm, ngươi còn muốn tiếp tục đổ oan cho ta?
Bùi Ninh Dao kinh ngạc, ánh mắt ầm thâm tìm tòi nghiên cứu.
Nữ nhân trước mặt không giống Diệp Thanh An mà nàng ta quen biết.
Mộ Dung Trì Yến bị nàng nói như vậy lại ôm một bụng tức giận: Vì sao Ninh Dao lại nói vậy, trong lòng ngươi không biết sao? Vì tâm địa nàng ấy thiện lương lo lắng bổn vương sẽ trách phạt ngươi, bản thân ủy khuất muốn giấu chân tướng giúp ngươi, ngược lại ngươi lại lên mặt không có chút liêm sĩ nào!
À? Bùi trắc phi có ý thế sao? Ngươi muốn vì ta che giấu nên mới ủy khuất bản thân?
Ngữ khí Diệp Thanh An như cố tình không nghe hiểu ý nàng ta còn ánh mắt lại nhìn thẳng Bùi Ninh Dao, nhìn đến mức Bùi Ninh Dao xém chút không dám ngẩng đầu lên.
Thực sự kỳ quái, sao nữ nhân này lại có khí thế bức người như vậy!
Mèo có thể không phải ngươi ra tay nhưng nha hoàn của ngươi thì có thể.
Hắn nói Mặc Như sao? Mà Bùi Ninh Dao cũng thật thông minh.
Đầu tiên là loại bỏ người bên cạnh nàng sau mới tới nàng.
Tiểu Như vốn theo nguyên chủ từ nhỏ, không những trung thành mà võ công cũng không tệ.
Nàng ta không thể.
Không thể? Sao không thể chứ.
Độc phụ, bổn vương đã nhịn ngươi đủ lâu rồi, quá nhiều lần tái diễn đã chạm vào ranh giới của bổn vương, đừng trách ta không khách khí.
Giới hạn của Mộ Dung Trì Yến ngoài Bùi Ninh Dao còn có ai?
Thế nhưng Diệp Thanh An cũng giống hắn, nàng cũng có giới hạn, mà giới hạn của nàng chính là người của nàng.
Và hiện tại thì đó là Mặc Như.
Diệp Thanh An khẽ nhíu mi cười như không cười: Nhịn ta đủ lâu? Ta mới là nhịn các ngươi đủ lâu đấy! Nếu mèo do ta giết ta nguyện chịu phạt, nhưng nếu không phải do ta làm, không biết vương gia luôn tự xưng là công chính có thể trừng phạt Trắc phi dung túng hạ nhân châm ngòi gây chuyện?
Không đợi Mô Dung Trì Yến lên tiếng, nàng phân phó Mặc Như: Đi, đưa xác Tiểu Tuyết cùng Trần ma ma đến đây, ta phải đối chất cho rõ!”
Đáy lòng Bùi Ninh Dao hơi sợ hãi, thật sự không ngờ tới bao cỏ vô dụng này lại đột nhiên thay đổi, dường như trở thành người khác.
Lúc trước Trần ma ma nói thì nàng lại không tin, bây giờ có chút luống cuống.
Nhưng cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và còn điều thêm nữa khi nhìn đến sắc mặt âm trầm của Mộ Dung Trì Yến lại tự tin hơn mấy phần.
Bùi Ninh Dao nghĩ Nhiếp Chính vương có tình cảm sâu nặng với nàng ta, nếu không phải Diệp Thanh An này thì nàng ta chính là Vương phi.
Mộ Dung Trì Yến hận nàng ta đến chết, trong lòng càng áy náy với mình.
Hắn tuyệt đối sẽ không đứng về phía Diệp Thanh An, dù nữ nhân này có đem mọi chuyện nói ra cũng không làm nên chuyện gì.
Mèo chết rồi còn đối chất, ngươi muốn thấy xác của nó mới an tâm sao?
Nàng gần như không