Trong khu rừng rậm rạp, một thân áo dài hồng bào hạ xuống, rất bắt mắt giữa một vùng cây cối xanh biếc.
Đôi mắt nam nhân nhìn chằm chằm quả trái cây đỏ thẳm không xa phía trước, trong mắt tràn đầy thần sắc kích động, cái loại kích động này, trước nay hắn đều chưa từng biểu hiện ra ngoài.
" Tá Thượng Thần, ngươi xảy ra chuyện gì?"
Cố Nhược Vân theo sát bên người hắn ngừng lại, nhìn theo ánh mắt nam nhân, thời điểm nhìn thấy trên cây cổ thụ không xa phía trước có một trái cây đỏ thắm, trong mắt cũng xuất hiện một mạt kinh ngạc: " Linh Hoàng quả? Không nghĩ tới ở nơi này thế nhưng có Linh Hoàng quả!"
Mọi người đều biết, nếu sau khi nuốt Linh Hoàng quả sẽ từ cảnh giới Chí Tôn đột phá lên một bậc! Đương nhiên, Linh Hoàng quả này cũng chỉ hữu dụng đối với nhân tài cảnh giới Chí Tôn, nếu đã tới Chí Tôn hậu kỳ không thể dùng nó để đột phá Cửu Chuyển!
Hơn nữa, mặc dù là cường giả Chí Tôn, cũng chưa chắc có thể đủ điều kiện đột phá! Bởi vì Linh Hoàng quả không phải là đan dược, cơ hội dùng nó để đột phá có tỷ lệ cực nhỏ.
" Tiểu Vân nhi, ngươi có biết vì sao người Minh Phủ đến không?"
Tá Thượng Thần nhàn nhạt nâng khóe môi, ý cười lười biếng mà mị hoặc: " Nếu ta không có đoán sai, hẳn là bọn họ cũng vì Nguyệt Linh thảo!"
" Nguyệt Linh thảo?"
Cố Nhược Vân nao nao, nhíu nhíu mày.
" Không sai, theo ta được biết, thiếu chủ Minh Phủ cũng đang tìm kiếm Nguyệt Linh thảo, nếu trong Minh Giới có được Nguyệt Linh thảo cũng chỉ có Thiên Nguyệ đế quốc, cho nên ta muốn dùng Linh Hoàng quả này, nếu ta có thể thành công đột phá, chúng ta sẽ có cơ hội lớn hơn nữa, bằng không lúc đó nếu xảy ra đối chiến với người Minh Phủ, rất có khả năng sẽ thua."
Vì cứu Cố Sanh Tiêu, Nguyệt Linh thảo nhất định phải có được!
Cho dù là trả giá hết thảy, hắn cũng sẽ không tiếc!
Cố Nhược Vân trầm ngâm nửa ngày: " Ngươi xác định muốn mạo hiểm như vậy? uy lực của Linh Hoàng quả rất cường đại, nếu ngươi may mắn đột phá thì có thể miễn cưỡng trải qua kiếp nạn, nhưng nếu thất bại chính là nổ tan xác mà chết, nhẹ hơn thì là kinh mạch đứt đoạn."
Tuy đều mang tính chất giống nhau, nhưng Linh Hoàng quả cùng dan dược khác nhau ở chỗ, dược lực của đan dược cũng không mạnh, có thể bảo đảm cho an toàn của võ giả! nhưng Linh Hoàng quả này là vật có
chứa linh lực cường đại rất lớn, người sử dụng có khả năng nổ tan xác mà chết.
Tá Thượng Thần cười khổ một tiếng: " Chúng ta còn có lựa chọn khác sao? Chỉ dựa vòa tiểu thú trong ngực ngươi là không thể chiến đấu cùng cường giả Minh Phủ! Nếu ta có thể đột phá mà nói ít ra có nhiều thêm một tia hy vọng, cho dù là thất bại, ta cũng sẽ không hối hận."
Nói xong lời này, một đôi mắt hoa đào mê người nhìn về phía Cố Nhược Vân, trong ánh mắt một mảnh kiên định.
" Chỉ có Nguyệt Linh thảo mới có thể cứu Sanh Tiêu, ta sẽ không để hắn trở thành một con rối!"
Âm thanh nam nhân mang theo kiên định, làm trong lòng Cố Nhược Vân trào ra một trận cảm thán.
Tình cảm Tá Thượng Thần đối với huynh trưởng, thật sự bất luận kẻ nào cũng không thể so sánh được, vì huynh trưởng hắn từ bỏ hết thảy, phỏng chừng cũng là hắn cam tâm tình nguyện! Nếu Tá Thượng Thần cũng là người trong lòng của huynh trưởng, thật ra nàng cũng vui mừng cho họ.
Đáng tiếc, Tá Thượng Thần đã được sắp đặt là một nhân vật bi kịch.......
Nghĩ đến đây, môi Cố Nhược Vân giật giật: " Yêu nghiệt, ngươi vì huynh trưởng của ta làm nhiều như vậy, đáng giá sao?"
Ánh mắt Tá Thượng Thần vừa động, tươi cười bên môi mang theo một mạt chua sót, không còn phong hoa tuyệt đại như trước.
Nàng biết!
Gia hỏa này vẫn luôn biết tình cảm của chính mình đối với Cố Sanh Tiêu!
Nhưng mà, tình cảm của mình là thứ người khác khó có thể tiếp nhận! Cho dù hắn có mặc kệ ánh mắt người đời, nhưng hắn lại hiểu rõ, Cố Sanh Tiêu sẽ không tiếp nhận hắn. Cho nên cũng là vì sao nhiều năm như vậy, cũng là nguyên nhân hắn không thể biểu lộ tấm lòng.
" Tiểu Vân nhi, Sanh Tiêu cùng ta chính là tri kỷ, năm đó mạng của ta cũng là do hắn cứu! Cho nên, liền tính một ngày kia lấy đi mạng của ta thì đã sao? Nếu có thể cứu hắn, cho dù đó là một tia hy vọng, ta cũng sẽ không từ bỏ!"
Đây chính là lòng kiên trì của hắn!