Đổng Phương lui về sau hai bước, phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt vạn phần trắng bệch.
" Những người này đều là thiên tài trong quý tộc, tuy rằng cấp bậc cùng chúng ta không sai biệt lắm, nhưng lực lượng lại không phải đệ tử trong thế lực nhỏ như chúng ta so sánh được!" Đổng Phương gắt gao nắm vũ khí trong tay, mặt mày trầm trọng, " Hơn nữa, Lâm U cũng là Siêu Phàm trung kỳ! Hắn còn chưa có ra tay, nói cách khác nếu hắn động thủ thì chúng ta càng khó đối phó."
Người cùng đẳng cấp, tiếp nhận bồi dưỡng lại không giống nhau, cho nên thực lực biểu hiện ra ngoài cũng liền không giống nhau!
Những thiên tài đế quốc này từ nhỏ đã được huấn luyện cực kỳ nghiêm khắc, công pháp học tập cũng là số một số hai, người trong một thế lực nhỏ há có thể so sánh được? cũng là nguyên nhân vì sao Tô Lâm chỉ là Siêu Phàm trung kỳ mà hoàng đế Thiên Nguyệt lại nói nàng là người
duy nhất có khả năng đoạt lấy quán quân trong tỷ thí.
Có phụ thân là cường giả đứng thứ hai ở Thiên Nguyệt đế quốc, cho dù Tô Lâm chỉ ở cấp bậc Siêu Phàm trung kỳ lại có được lực lượng của Siêu Phàm hậu kỳ, hơn nữa trong quận vương phủ còn có linh khí trung cấp tồn tại! nếu ở trong tỷ thí, Tô Lâm lấy ra linh khí trung cấp, chỉ sợ đối thủ là Siêu Phàm hậu kỳ đi chăng nữa vẫn không bằng nàng!
" các ngươi cút ngay, để ta tự mình giải quyết đám cẩu tạp chủng này!"
Lâm U hét lớn một tiếng, tức khắc mọi người tránh ra một con đường, tiếp theo sau đó thân thể hắn giống như tia chớp phóng về phía trước, nhắm ngay Đổng Phương đã từng mở miệng nhục nhã hắn.....
" Đổng Phương, cẩn thận!"
Sắc mặt Lục Vân biến đổi, ánh mắt xuất hiện lo âu, hô to một tiếng.