Edit: kaylee
"Không cần," Hồng y nam tử nhìn Bạch Âm, âm thanh lạnh lùng nói ra: "Chờ sau khi nhiệm vụ lần này hoàn thành, ngươi trở về lãnh địa nhận phạt! Bản Lĩnh chủ sẽ không lại cho ngươi cơ hội gì!"
Thân mình Bạch Âm run run vài cái, khuôn mặt tái nhợt không chút huyết sắc, nàng ta biết, lúc này đây, nàng ta là thật không còn cơ hội.
"Chúng ta đi thôi."
Hồng y nam tử không bao giờ liếc mắt nhìn Bạch Âm một cái nào nữa, phất phất tay, phân phó nói.
"Vâng, Lĩnh chủ đại nhân."
Mọi người củng quyền cùng kêu lên.
Tuy rằng bọn họ đều thật đồng tình với Bạch Âm, nhưng mà dù sao Bạch Âm cũng là tự làm tự chịu, chẳng trách bất luận kẻ nào.
Nàng ta đi theo Lĩnh chủ lâu như vậy, còn không biết tính khí của Lĩnh chủ?
Cho tới bây giờ Lĩnh chủ đại nhân đều là nói một không hai.
Lần đầu tiên nàng ta phản kháng Lĩnh chủ, Lĩnh chủ đã tha thứ cho nàng ta rồi! Nàng ta lại giận chó đánh mèo đại tiểu thư, l.q,đ hơn nữa không để ý mệnh lệnh của Lĩnh chủ không có bảo vệ tốt đại tiểu thư! Thân là người có quyền uy nhất Hồng Liên Lĩnh, Lĩnh chủ đại nhân tuyệt đối không có khả năng dễ dàng tha thứ cho nàng ta.
Hiện tại nếu không phải nhiệm vụ lúc này đây tương đối nguy hiểm, phỏng chừng hiện tại hắn cũng đã trục xuất Bạch Âm về lãnh địa.
Bạch Âm gắt gao nắm trường kiếm trong tay, vẻ mặt phẫn hận (tức giận + oán hận) đi theo phía sau hồng y nam tử, không có bất luận kẻ nào nhìn thấy, ánh mắt nàng ta nhìn về phía Cố Nhược Vân bén nhọn giống như một thanh kiếm.
Nếu ánh mắt có thể giết người, Cố Nhược Vân sớm đã bị nàng ta bầm thây vạn đoạn.
Ở bên trong lộ trình kế tiếp, cũng gặp phải không ít Linh Thú hung mãnh trên cánh đồng tuyết, trên cơ bản trên đường sau này rất nhiều Linh Thú đều đã tới cảnh giới Võ Tôn cao cấp, nhưng mà vì có Võ Đế hồng y nam tử này tồn tại, cho nên mặc kệ đến đây bao nhiêu con Linh Thú, đều khó thoát khỏi vận mệnh bị giây giết.
Vì vậy ở kế tiếp, Cố Nhược Vân cũng không cần ra tay, chỉ cần an tâm đứng ở bên người hồng y nam tử là đủ rồi.
"Nếu ta không có đoán sai, Huyền Vân quả kia hẳn là ở trong này."
Ở ngoài Tuyết Sâm, đội ngũ dừng bước chân.
Hồng y nam tử không chớp mắt nhìn một mảnh rừng rậm dày đặc phía trước kia, chậm rãi mở miệng nói: "Nơi này chính là chỗ sâu trong cánh đồng tuyết, cũng là chỗ nguy hiểm nhất trong toàn bộ cánh đồng tuyết, l^q"đ các ngươi phải
cẩn thận mọi chuyện, nơi này không giống bên ngoài gặp phải cao cấp nhất cũng chỉ là Võ Tôn cao cấp."
Ở giữa mảnh rừng rậm bao trùm tuyết trắng kia, như ẩn như hiện truyền đến một luồng lực lượng cường đại, lực lượng này cường đại đến mức làm cho người ta run sợ.
Mà sau khi cảm nhận được luồng lực lượng cường hãn kia, tâm của hồng y nam tử từng chút trầm xuống.
"Tiếp tục xuất phát!"
Mày kiếm nhíu chặt của hồng y nam tử dần dần buông lỏng ra, trầm giọng chỉ huy nói.
Bất luận ở chỗ sâu trong cánh đồng tuyết là người hay là rồng! Hắn cũng phải lấy được Huyền Vân quả.
..........
Cố Nhược Vân vốn cho rằng, ở loại địa phương bị xưng là hung hiểm nhất đại lục như cánh đồng tuyết này, tất nhiên sẽ có rất ít người tiến đến, mà lúc này nàng mới cảm thấy mình nghĩ sai rồi, bởi vì ngay tại lúc bọn họ đặt chân vào chỗ sâu trong cánh đồng tuyết, lại phát hiện nơi này vậy mà có không ít người, trong đó còn không thiếu cao thủ cảnh giới Võ Đế!
"Đây là có chuyện gì?"
Hồng y nam tử cũng sửng sốt một chút, hơi hơi nhăn mày kiếm lại, thật sự là không nên, những người này đều là thế lực cực kỳ xa, hiện giờ tất cả lại hội tụ trong Tuyết Sâm ở cánh đồng tuyết này?
Thật sự là khả nghi!
"Nghĩa phụ," Cố Nhược Vân nhẹ nhàng cười, quay đầu nhìn về phía hồng y nam tử bên người, hỏi: "Có phải chuyện người muốn tới tìm Huyền Vân quả bị truyền ra ngoài hay không?"
Hồng y nam tử lắc lắc đầu: "Huyền Vân quả sinh trưởng ở trong Tuyết Sâm của cánh đồng tuyết, đây là chuyện rất nhiều người đều biết, bình thường thường xuyên sẽ có người đến mạo hiểm vì Huyền Vân quả, ta cũng thử thời vận mà thôi, cho nên bọn họ hẳn là không phải đến vì Huyền Vân quả, nếu ta không có đoán sai mà nói, bọn họ còn có mục đích khác! Trong khoảng thời gian này ta luôn luôn ở trong cánh đồng tuyết, cho nên bên ngoài đã xảy ra chuyện gì ta cũng không rõ ràng."