Phế Sài Muốn Nghịch Thiên: Ma Đế Cuồng Phi

Chương 778: Huyền Vân quả (năm)


trước sau

Edit: kaylee

Cố Nhược Vân trầm mặc xuống, ngay tại lúc nàng đặt chân vào cánh đồng tuyết, đã cảm nhận được một hơi thở như ẩn như hiện, chẳng lẽ, bọn họ đến vì thứ gì đó ở sâu bên trong cánh đồng tuyết kia?

"Các ngươi cảm nhận được sao?"

Con ngươi hồng y nam tử ngưng trọng, phía trên khuôn mặt tuấn mỹ là ngưng trọng chưa từng có qua, hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời chỗ sâu trong rừng rậm, lqd một tia sáng chợt lóe lên từ đáy mắt.

"Hình như nơi đó có cái gì đấy! Nếu ta không đoán sai mà nói, hấp dẫn bọn họ đến đây, chính là thứ kia, hơn nữa, thứ kia hẳn là —— trứng Linh Thú?"

Cố Nhược Vân có chút kinh ngạc, kinh ngạc nhìn sườn mặt tuấn mỹ của hồng y nam tử.

Kỳ thực, ngay từ đầu nàng cũng cảm nhận được quả trứng Linh Thú kia, nhưng mà nàng lại thông qua khế ước với Tử Tà mới có thể cảm nhận được điểm này, nhưng mà nam nhân này lại có thể bằng vào cảm giác của con người nhận ra sự khác biệt giữa Linh Thú và trứng Linh Thú?

Xem ra Tiểu Tử Tà nói không sai, thực lực của nam nhân này, là người cường đại thứ hai nàng gặp qua từ trước tới nay!

Người đầu tiên rõ ràng chính là bạch y nam tử tự xưng Bản Thánh kia!

Nghĩ đến người kia, trong mắt Cố Nhược Vân lập tức xẹt qua sát khí rét lạnh, năm đó y làm hại Tử Tà biến thành trứng Phượng Hoàng, khoản nợ này, một ngày nào đó nàng sẽ thanh toán với y!

"Hồng Liên, sao ngươi lại tới đây?"

Bỗng nhiên, một giọng nói không quá thân cận truyền đến từ một bên.

Lúc Cố Nhược Vân quay đầu nhìn lại, thì trông thấy một lão giả nhỏ gầy dẫn theo một đám người đi tới từ bên cạnh, da mặt lão giả kia nhăn như vỏ cây khô, l^q"đ đôi mắt nhỏ híp thành một cái khe hở, đang không ngừng xoay chuyển, không biết rốt cục là đang đánh chủ ý gì.

Hồng y nam tử nhíu mày kiếm, đùa cợt nói: "Thế nào, là ai không cho phép ta tới?"

"Ha ha," Lão giả nhỏ gầy cười gượng hai tiếng, đột nhiên thấy được Cố Nhược Vân đứng ở bên cạnh hồng y nam tử, trong mắt  hiện lên một tia sáng mũi nhọn, cười tủm tỉm hỏi: "Thế nhân đều nói Hồng Liên Lĩnh chủ một khối tình si đối với phu nhân mình, hai mươi năm như một vẫn
luôn tìm tung tích của nàng, kết quả không nghĩ tới Hồng Liên Lĩnh chủ si tình như thế cũng sẽ làm ra loại chuyện này, không biết rốt cục vị cô nương này là ngươi cưới hỏi đàng hoàng, hay là tiểu thiếp của ngươi?"

Ầm!

Ai biết lão giả vừa dứt lời, hồng y nam tử vốn đang đứng bất động kia bỗng nhiên ra tay!

Một tiếng nổ, nổ tung ở phía trước lão giả, nếu không phải lão tránh nhanh, một chiêu công kích trí mạng này rơi xuống, cho dù là lão không chết cũng sẽ mất nửa cái mạng! Nhưng cho dù như thế, lão vẫn bị công kích này lan đến, có vẻ vô cùng chật vật không chịu nổi.

"Đồ điên! Ngươi quả nhiên giống người điên thế nhân xưng!" Lão giả hận nghiến răng nghiến lợi, nếu không phải thực lực kém hơn người này, lão tuyệt sẽ không làm cho hắn tốt hơn!

Bản thân chỉ nói nói mấy câu mà thôi, người điên này lại một lời không nói trực tiếp ra tay! ****** hắn còn có dám điên thêm một chút hay không?

"Ta là đồ điên lại như thế nào? Nếu có thể làm cho các ngươi sợ hãi, vậy làm người điên cũng không ngại," Hồng y nam tử lạnh lùng cười, lee~dđ.lqđ quét mắt nhìn lão giả chật vật, giọng điệu tăng cao nói: "Dư Hưng Long, nếu làm cho ta lại nghe thấy ngươi vũ nhục nữ nhi của ta một chữ, lần sau ngươi sẽ không có vận khí tốt như vậy nữa!"

Sắc mặt của lão giả tên là Dư Hưng Long kia rất khó xem, nhưng mà càng nhiều hơn vẫn là lòng còn sợ hãi.

Sao lão lại biết, người này không nói một câu đã đấu võ, làm cho lão một chút chuẩn bị cũng không có! Nếu là trước kia, cho dù Hồng Liên Lĩnh chủ muốn đánh nhau với lão, ít nhất cũng sẽ nói trước một tiếng, như thế lão cũng sẽ không cần chật vật như vậy!

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện