CHƯƠNG 224: MỘT NGƯỜI, TÀN SÁT HƠN NGHÌN CAO THỦ
Editor: Luna Huang
Bàn tính của Hoa Dương không chê vào đâu được.
Cố Khuynh Thành nghe xong, cũng đều muốn vì bàn tính của hắn mà vỗ tay, đối với tinh thần có can đảm tự dâng của hắn biểu thị kính nể. Dám ở trước mặt nàng và Mộ Quân Tà công khai tính toán người của nàng như vậy, Hoa Dương còn là người đầu tiên, cũng là cuối cùng.
“Cái gì?” Hoa Uy kinh hô lên hồ nghi nhìn về phía Cố Khuynh Thành, Hoa Dương sớm đã nói với hắn là một nữ nhân đả thương hắn và Thủy Duyệt nhi, nhưng hắn thật không ngờ lại chính là Cố Khuynh Thành, Cố Khuynh Thành trước mắt thoạt nhìn bất quá mười bốn mười lăm mặt mày mang cười, nhất phó thuần lương vô tội.
Thấy thế nào đều không giống như là người hung ác thoáng cái phế đi linh hải của Thủy Duyệt nhi.
“A, Hoa Dương lá gan của ngươi không nhỏ.” Dư quang liếc về Mộ Quân Tà nhíu mi lại, Cố Khuynh Thành sải bước đi tới có chút đồng tình nhìn về phía Hoa Dương, bật cười một tiếng.
“Vốn là sự thật! Ngươi dám nói Thủy Duyệt nhi không phải là ngươi đả thương?” Hoa Dương ưỡn ngực, lý trực khí tráng nói.
Thủy Duyệt nhi vốn là Cố Khuynh Thành gây thương tích, vì trốn tránh trả thù của Thủy gia Hoa Dương làm như vậy chính là vì để Hoa Uy xuất thủ, bắt được Cố Khuynh Thành, đem Cố Khuynh Thành giao cho Thủy gia, dẹp loạn oán khí của Thủy gia, hắn cũng tin tưởng, Hoa Uy luôn luôn Hoa gia làm trọng nhất định sẽ tiếp thu ‘Kiến nghị’ của hắn.
Quả nhiên, nghe được lời của cho dù hắn cho dù biết là gây xích mích Hoa Uy vẫn là dao động, dù sao Thủy gia còn không phải dễ trêu, đắc tội Thủy gia, cho dù Hoa gia bọn hắn cũng ăn không tiêu, mà Thủy Duyệt nhi là hòn ngọc quý trên tay của Thủy gia chủ, hôm nay bị phế linh hải, Thủy gia tất nhiên sẽ không từ bỏ ý đồ.
Hắn nên nghe theo kiến nghị của Hoa Dương sao?
Hoa Uy trầm ngâm bất quyết, Mộ Quân Tà tới bên người Cố Khuynh Thành tay phải thanh trảo, quay Hoa Dương dùng lực một cái cả người Hoa Dương lập tức bay ra ngoài.
“Dương nhi!” Hoa Uy kinh hô một tiếng, liền vội vàng đứng lên ngăn cản thân thể bay ngược của Hoa Dương, nhưng Hoa Dương đã Mộ Quân Tà gây thương tích ngã vào trên người Hoa Uy thổ một búng máu liền ngất đi.
Trong lòng Hoa Uy kinh hãi chiến chiến nguy nguy kiểm tra tình huống của Hoa Dương, đã thấy linh hải của Hoa Dương đã bị phế.
Chỉ một chiêu, Mộ Quân Tà liền phế đi linh hải của Hoa Dương!
Thực lực của nam nhân này, mạnh bao nhiêu?
Sắc mặt Hoa Uy hoảng sợ nghiêng đầu nhìn về phía Mộ Quân Tà, vừa nhìn Hoa Uy sợ đến chân đều mềm nhũn, “Ám, Ám Dạ Ma tôn…”
Lại là Ám Dạ Ma tôn!
Vọng Thư Uyển
Hoa Uy triệt để choáng váng, lúc trước Hoa Uy đã từng gặp qua Mộ Quân Tà một lần, một lần kia vẫn là trong một hồi tàn sát diệt sạch nhân tính, mọi người vây công Ám Dạ thần điện, nhưng toàn bộ chết trong tay của Mộ Quân Tà.
Ngày đó, máu chảy thành sông, thi chất thành núi, nhưng Mộ Quân Tà lại nửa điểm tiên huyết cũng không có nhiễm, thật cao đứng ở trên thềm đá của Ám Dạ thần điện, như thiên hạ chi quân vương, bễ nghễ nhìn đám người đã không còn khí tức.
Một người, liền tàn sát hơn nghìn cao thủ.
Từ đó về sau, thanh danh của Ám Dạ thần điện nâng cao, không một người lại dám tìm phiền phức cho Ám Dạ thần điện.
Khi đó, Hoa Uy bất quá là một người đứng xem, khi nhìn đến tư thái của Mộ Quân Tà đều không khỏi tâm sinh kính sợ, huống chi hậu đại của người tàn sát. Cho dù thù hận sâu hơn, những người đó không chưa từng tìm Mộ Quân Tà báo thù.
Bởi vì, bọn họ biết đi gặp Mộ Quân Tà không thể nghi ngờ là muốn chết, vậy phần huyết hải thâm cừu, bọn họ cũng không báo được.
“Các ngươi là người của Hoa gia trái lại hảo.” Mộ Quân Tà xuất ra một cái khăn sạch, mạn điều tư lý lau ngón tay, ngữ điệu nghe mạn bất kinh tâm, nhưng không ai cho rằng Mộ Quân Tà là một người dễ nói chuyện.
Nam nhân như vậy càng để kẻ khác sợ hãi.
Hai chân Hoa Uy mềm nhũn, suýt nữa quỳ rạp xuống đất, “Tôn, tôn thượng đại nhân, Hoa gia ta tuyệt không có địch ý với tôn thượng, còn… Mong rằng tôn thượng giơ cao đánh khẽ, buông tha Hoa gia ta.”
Hoa Huyên trong đại sảnh ngồi khóc nức nở, nghe được Mộ Quân Tà muốn tiêu diệt Hoa gia, cũng liền vội vàng chạy ra, mang theo giọng mũi nồng đậm, nói: “Khuynh Thành, ngươi xem…” Hoa gia rốt cuộc là nhà của nàng, cho dù đối với nàng không tốt nhưng cuối cùng là nhà của nàng.
Nàng không đành lòng, nhìn Hoa gia bị huỷ diệt như vậy.
“Huyên nhim ngươi giúp nhị thúc cầu tình, để cho bọn họ buông tha Hoa gia đi.” Hoa Uy cũng là một người thông minh, kinh qua phản ứng một đoạn này hắn đã nhìn ra, quan hệ của Hoa Huyên cùng Cố Khuynh Thành không bình thường, mà Mộ Quân Tà tựa hồ lại rất lưu ý Cố Khuynh Thành.
Chỉ, chỉ cần Hoa Huyên giải quyết được Cố Khuynh Thành, để Cố Khuynh Thành cầu tình cho Hoa gia bọn họ, Hoa gia nhất định giữ được!
Không biết tại sao, Hoa Uy chính là tin tưởng Cố Khuynh Thành như vậy.
“Khuynh Thành…” Hoa Huyên tất nhiên là không dám nói với Mộ Quân Tà không thể làm gì khác hơn là nhìn về phía Cố Khuynh Thành, dù cho Cố Khuynh Thành khó hơn nữa dù sao đều là nữ nhân, luôn luôn dễ mở miệng hơn.
Nhưng nàng vừa lên tiếng, Cố Khuynh Thành liền quay đầu nhàn nhạt quét nàng một mắt: “Hoa Huyên, người Hoa gia đối với ngươi thế nào? Ngươi bây giờ là muốn lấy ơn báo oán? Cao thượng như vậy, khó có được nha!” Đổi lại nàng là Hoa Huyên, không đi diệt Hoa gia đã coi như là quá thiện tâm rồi, còn có thể trợ giúp Hoa gia thoát khỏi khốn cục?
Huống chi, Mộ Quân Tà nói như vậy còn chưa chân chính động thủ, cũng không biết Hoa Huyên gấp gáp như vậy để làm chi, tiết tấu buộc tôn thượng đại nhân mau ra tay sao?
“Ta…” Hoa Huyên cắn môi rũ đầu xuống, nước mắt ào ào rơi, ủy khuất không ngớt. Nàng là hận Hoa gia không sai, nhưng nàng không muốn để cho Hoa gia gặp chuyện không may, nàng ở Hoa gia ngây người vài chục năm, đó là nhà của nàng a…
Nàng không có lòng dạ ác độc như Cố Khuynh Thành, tồn vong thờ ơ không được với Hoa gia,cũng không thể không để ý tới Hoa gia.
Dù sao, nàng ở Hoa gia ngây người vài chục năm, trong vài chục năm không có gì ngoài bị ép nữ giả nam trang, Hoa gia đối với nàng có thể nói là hàng vạn hàng nghìn sủng ái, như chúng tinh phủng nguyệt, sau lại, Hoa gia không có trợ giúp Minh Trường Phong, thậm chí thiếu chút nữa làm hại nàng mất đi thuần khiết, Hoa Huyên cũng từng hận nhưng Hoa gia là nhà của nàng, trên người nàng chảy dòng máu của Hoa gia, điểm này không thể nghi ngờ.
Mềm yếu, thoái nhượng, thỏa hiệp… Đều xuất hiện ở đáy mắt