Tờ mờ sáng Vân Lãng nhận được tin từ Vân Doãn, có kẻ gửi huyết thư đe doạ Vân gia, huyết tẩy toàn gia tộc. Gửi cho cả hoàng gia. Vân Lãng cùng Lam Dạ nhất thời không yên, ngay khi kết thúc trận đấu hai người đã tức tốc rời khỏi, thẳng hướng Vân gia trở về.
Ròng rã 4 ngày đêm, hai người cũng về tới nơi. Vừa trở về lại nhận hung tin khác, thủy triều ma thú sắp tới. Sắc mặt ai cũng khó coi. Không chừng kẻ gửi huyết thư chính là đợi thủy triều ma thú. Lợi dụng lúc ma thú hung hãn nhất để tàn sát Vân gia, cả đế quốc.
Ngày thủy triều ma thú trỗi dậy chỉ còn 5 ngày. Hoàng Hoa Tử Dạ gấp rút điều động binh chấn giữ các quan ải, đích thân chấn giữ quan ải của kinh thành. Di rời dân. Tuyệt không để lại ai ở kinh thành. Bởi không chết vì ma thú cũng chết vì huyết thư kia.
Vân gia đề cao cảnh giác, giới nghiêm canh cẩn nghiêm ngặt ngày lẫn đêm. Không ai dám lơ là.
Vân Lãng cau mày nhìn lên trời. Càng đến gần ngày thủy triều ma thú sắc trời càng ảm đạm. Nhưng khí trời này có điểm bất ổn. Sắc trời của thủy triều ma thú là màu đỏ sẫm như máu đã đông lại còn sắc trời này âm u lạnh lẽo, tối tăm giống như ám nguyên tố của cô.
Vân Lãng hít hơi sâu mong phỏng đoán của bản thân sai lầm.
Lam Dạ từ sau tới đem áo ngoài khoác lên người Vân Lãng:
- Lãng, ngươi trầm tư chuyện gì?
Vân Lãng thở hơi dài đem toàn bộ suy nghĩ bản thân ra. Lam Dạ nghe xong cũng rơi vào tâm trạng của Vân Lãng. Lam Dạ định lên tiếng trấn an nhưng không biết phải nói gì.
Chợt tiếng gầm lớn từ tứ phía vọng lại. Bát Quái đang nằm nghỉ dưới chân Vân Lãng vì tiếng động mà giật mình tỉnh giấc. Nó tỏ rõ vẻ kinh hãi, lông dựng đứng đề phòng. Vân Lãng nhìn qua nó, đem nó đặt lên vai vuốt vài cái.
Vân Lãng lầm bầm trong miệng triệu hồi ma thú. Ba luồng sáng vút ra ngoài. Vân Lãng nhìn tới hai ma thú kia ra lệnh:
- Lôi hoả báo, Phong điêu, các ngươi lập tức tới quan ải trợ giúp Thái tử.
Hai ma thú nhận được lệnh liền biến mất.
Lôi hoả báo cùng Phong điêu là ma thú Vân Lãng khế ước không lâu. Chúng tư chất không bằng Xà Tử nhưng cũng thuộc hàng quý hiếm. Vân Lãng là nhặt được hai quả trứng từ nửa năm trước, hơn bốn tháng trước trứng nở, giờ mới có thể khế ước.
Vân Lãng nhìn Xà Tử:
- Chúng ta tới trợ giúp ca ca.
Cả ba liền tới đại sảnh Vân gia. Vân Doãn sắc mặt âm trầm ngồi trên ghế.
- Lãng nhi, muội tới.
Vân Lãng nhẹ gật đầu:
- Ca ca, tiếng gầm ma thú vừa rồi huynh cảm thấy thế nào?
- Có âm khí.
Tiếng cười man rợ vang trên nền trời xám xịt.
Vân Lãng toàn thân toả sát khí nhìn hắc y nhân trước mặt. Kẻ đã bức cô phải uống thứ nước đáng sợ kia, khiến Vân Lãng tới thế giới này, nam nhân cô từng gọi tiếng phu quân, Hà Khánh. Không ngờ tới hắn cũng xuyên tới đây.
Hà Khánh lướt con mắt đỏ lòm xuống dưới, dừng lại chỗ Vân Lãng cười lớn:
- Nương tử, không ngờ nàng