"Hãy tiếp tục đi về phía tây, qua một dòng suối nhỏ các bạn sẽ thấy được một cánh rừng cây Raxi, đó là loại cây cứng nhất thường được làm thùng xe để vận chuyển hàng hóa cùng làm xe cho con người.
" Ashi nói sau đó thở dài tiếp tục "Sau khi đi qua khu rừng Raxi mọi người sẽ tìm thấy nơi mình mượn tìm.
"
Nhìn thấy Ashi mở mắt ra Trần Vũ Phong liền trịnh trọng khom người "Rất cảm ơn anh, Ashi.
"
"Tôi chỉ có thể nhìn thấy đến đó, sau đó tự mọi người phải tìm đến nơi chính xác.
" Ashi gật đầu nói.
"Như vậy rất tốt rồi, thay vì không có vị trí cụ thể thì bây giờ phạm vi đã được rút gọn, cảm ơn anh.
" Trần Vũ Phong tỏ vẻ nhẹ nhõm.
"Vậy chúc mọi người lên đường bình an.
" Ashi đưa một tay lên ngực, khẽ khom người.
"Tạm biệt.
" Nhóm Trần Vũ Phong cũng khom người đáp lại.
Hai nhóm tạm biệt nhau rồi đi trên hai con đường khác nhau, nhóm người cá thì trở về với biển cả, nhóm Trần Vũ Phong nghe theo lời của Ashi đi thẳng về phía tây.
Bọn họ đi qua vùng đất của thần biển Hải thần sau đó nghĩ ngơi một đêm rồi tiếp tục đi về phía trước.
Bởi vì đi bộ nên tốc độ của bọn họ không quá nhanh, Trần Vũ Phong cũng không để Đại Bạch chở bọn họ đi, Alin đi bên cạnh cũng không thúc giục bởi anh ta biết bọn họ đáp ứng tìm quê nhà của anh là đã rất có đạo nghĩa nếu còn hối thúc thì chẳng khác nào không hiểu chuyện.
Một ngày trôi qua, hai ngày trôi qua đến ngày thứ bảy cuối cùng bọn họ cũng nhìn thấy một khu rừng có rất nhiều cây to lớn, mà từ khi đi trên đường lúc này bọn họ mới thấy được có rất nhiều người đang đi xung quanh, mục tiêu là khu rừng giống như bọn họ.
"Chắc đây chính là rừng Raxi rồi.
" Roma vui mừng nói, qua bảy ngày cuối cùng cũng sắp đến được nơi mong muốn.
"Ừ, chắc chắn rồi, có rất nhiều đoàn xe, chắc họ đến đây để lấy gỗ.
" Mạnh Kỳ gật đầu nói.
"Lấy gỗ, lấy gỗ, a.
" Yuta lặp đi lặp lại rồi kinh ngạc hốt lên "Em nhớ ra rồi sắp đến lễ mộc thần rồi.
"
"Lễ mộc thần.
" Roma nghi hoặc.
"Đúng vậy em từng nghe cha nói, năm năm sẽ tổ chức lễ mộc thần, ngụ ý cảm tạ thần cây đã ban cho nhân loại những khúc gỗ cứng cáp cũng như ngăn chặn lũ lụt.
" Yuta giải thích, tuy cậu nhóc chưa bao giờ được tận mắt thấy nhưng tiếng trống cùng tiếng nhạc rất lớn có thể vang đến bên trong rừng vàng.
"Chắc lúc đó sẽ nhộn nhịp lắm.
" Enzo cảm thán, cô bé chưa từng thấy lễ hội bao giờ, nhưng lúc trước bộ tộc cô bên dưới lòng đất từng nghe tiếng hô hào cùng tiếng cười đùa của nhân loại.
Trần Vũ Phong nhìn hai đứa nhỏ rồi mỉm cười "Vậy chúng ta mau chóng làm cho xong nhiệm vụ này rồi trở về tham gia lễ hội nhé.
"
"Vâng ạ.
" Yuta cùng Enzo nhìn cậu vui mừng trả lời.
Những người lớn xung quanh cũng vui vẻ theo, Alin nhìn nhóm người mà anh ta trong lúc vô tình đã trở thành người một nhà này không khỏi mỉm cười.
Bọn họ đi theo nhóm người vào trong khu rừng.
"Oa, cao quá.
" Yuta nhìn những cái cây xung quanh rồi bật hốt.
Lúc ở