Nghe Hạ vương nói như thế, Kiều Sở liền cảm giác hối hận.
Vốn lời vừa rồi của nàng là để đánh tan ý niệm muốn tặng áo cừu tử của hắn, thứ nhất là vì hắn, thứ hai cũng là để tránh tị hiềm, mà hiện tại hình như hắn lại hoàn toàn không để ý đến cái này, lại chỉ nghĩ đến việc nàng vẫn đem theo lễ vật của hắn bên người mà cao hứng.
Như vậy, nếu nàng còn mở miệng muốn đem áo hồ cừu ngàn năm trả lại cho hắn, hẳn là sẽ khiến hắn mất hứng đi?
Tâm ý của người khác vốn đã không nên chối từ, thôi vậy, áo hồ cừu kia nàng vẫn sẽ giữ lại, về sau cẩn thận không để người khác nhìn thấy là được.
Hạ vương lại vẫn nhìn chằm chằm, dường như là đang chờ nàng trả lời.
Nàng đành phải gật đầu một cái.
Cũng chính cái hành động này lại khiến nàng bắt gặp trong mắt hắn cẩn thận hiện lên ý cười, mâu quang lấp lánh sáng rực lên, nàng nhất thời ngẩn ngơ, lại tiếp tục nghe hắn thấp giọng nói: “Lễ vật mà ngươi tặng, Kinh Thông ta cũng vẫn luôn mang theo.”
Tầm mắt nàng nhìn thấy giữa những ngón tay thon dài của hắn đang cầm một tiểu hà bao hồng lam trang trí hoa văn bằng giấy thếp vàng.
Dường như là hắn vừa tháo xuống hà bao này từ ngọc bội treo trên thắt lưng của hắn…….
Ở Bắc địa, kỹ thuật thêu thật sự rất lạc hậu, cái loại hà bao tinh xảo này vẫn là được đưa từ Đông Lăng tới Bắc địa, được rất nhiều nữ tử nơi đó yêu dùng.
Thực sự mà nói cái loại đồ vật này vốn chính nó không phân biệt cung đình hay dân gian, là vật ai ai cũng có thể sử dụng, hơn nữa giá cả cũng không mấy khác biệt.
Nhưng trên thực tế thì…người cũng có quý có tiện, cho nên dân phường kỹ thuật liền không thể sánh ngang với cung phường, rõ ràng chính là vì cung đình tôn quý, cho nên phía bên trong lẫn mặt đáy hà bao chế tạo ở dân phường liền bị bắt buộc phải làm khác đi một chút.
Khi mở hà bao ra bên trong liền có thể nhìn thấy một dấn ấn nhỏ có chữ “Dân Chế”, ngoài ra ở đường khâu ở mặt đáy sẽ dùng loại chỉ có màu sắc bất đồng với màu nền của hà bao…Như vậy liền có thể khiến cho thứ đồ này thoạt nhìn không mang chút tỳ vết nào.
Nhưng kỳ thật không mấy ai biết được chi tiết nhỏ nhặt thứ hai ở mặt đáy, bất luận là quý nhân trong cung hay là tiểu thư quý tộc bắt được hà bao do cung phường chế tạo đều không có ai sẽ mở ra kiểm tra xem xét, chớ nói chi đến nam nhân vốn không dùng hà bao.
Thứ nam nhân bọn họ dùng hình thức tương đối đơn giản hơn mà thể tích cũng lớn hơn nhiều, chính là túi gấm.
Sở dĩ nàng biết những điều này là bởi vì nàng rất thích tìm hiểu những cái như vậy, bởi vì chuyên môn của nàng chính là tìm tòi nghiên cứu …Nàng đoán những đồ vật này hẳn sẽ có điểm khác nhau giữa cung đình và dân thường, cho nên cố ý đi thăm dò tư liệu.
Đối với thân phận của Kiều Mi, nàng ta tùy ý liền có thể lấy được đồ vật chế tạo ở cung phường, nhưng Mịch La cùng nàng lại chỉ có thể mua được ở dân phường….
Nhìn tiểu hà bao nằm trong tay của Hạ vương nàng ngay lập tức liền nhận ra đó là hà bao của nàng, bởi vì nữ nhân ở trong cung hoặc những tiểu thư quyền quý tất sẽ không dùng đồ vật chế tạo từ dân phường.
Cái này là nàng tùy thân mang theo từ Bắc địa tới đây.
Nàng thích màu lam, cho nên hà bao mang đến đây hết thảy cũng chỉ thuần một màu lam mà thôi.
Nàng đột nhiên nhớ tới, tuyển phi thi đấu ngày đó, nàng lần đầu đầu tiên đem tiểu tảo cấp cho Hạ vương….Đương nhiên, khi đó tâm nàng vốn là muốn trêu chọc hắn, sau đó, khi Hạ vương đưa nàng quay về Duệ vương phủ, nàng lần thứ hai tặng hắn một bao tiểu tảo.
Lần thứ hai đó là nàng thiệt tình, tự đáy lòng cảm kích đi tặng táo cho hắn.
Hà bao hiện tại Hạ vương mang theo chính là hà bao nàng tặng hắn trong lần đó.
Ngày đó tuyển phi thi đấu, Thượng Quan Kinh Hồng đã cải trang thành lão Thiết đúng lúc đến phòng của nàng đổi đàn hương, cho nên chuyện quả táo cùng hà bao này hắn cũng có nhìn thấy…Khó trách đêm đó ở bãi đi săn, hắn tựa hồ quét mắt nhìn qua thắt lưng của Hạ vương.
Đương nhiên hắn không thương nàng, cho nên hắn tuyệt đối cũng sẽ không ghen hay tức giận, nhưng nàng vẫn hy vọng hắn sẽ không hiểu lầm cái gì.
Bởi vì cái đó đối với Hạ vương sẽ không tốt.
Nàng thật không ngờ Hạ vương vẫn luôn mang theo thứ này bên người, nàng không khỏi cười nói: “Ngươi luôn mang theo như vậy lại thật khiến ta phải áy náy, bởi vì lễ vật này thực không xứng với thân phận của ngươi.”
Hạ vương hơi trầm giọng đi: “Ta không thích nghe ngươi nói thế, ta vẫn sẽ mang theo nó, bởi vì trước nay chưa từng có ai tặng ta lễ vật giống như thế này.”
Hắn nói xong lại cười lạnh: “Những người kia, mỗi người đều là muốn từ trên người ta đoạt được một thứ gì đó, trong đầu không ngừng nghĩ ta _ đứa con này của hoàng đế, đối với bọn họ mà nói sẽ có chút giá trị lợi dụng!”
“Là Kiều Sở nói năng hồ đồ, mong Cửu gia chớ trách tội.”
Nàng hơi kinh hãi, vội đứng dậy gập người tạ tội.
Trong lòng cảm thấy người nam nhân này quả nhiên là một người quang minh chính đại ngay thẳng, hắn ở trước mặt nàng lại không hề giấu diếm nói ra tâm tư như thế….Cảm tình của nàng đối với hắn thật tăng thêm vài phần.
Hạ vương ngữ khí vừa chuyển: “Vậy ngươi….vẫn mang theo áo hồ cừu kia lại đây sao?”
“Ta cũng chưa từng được ai tặng cho lễ vật, đó cũng là phần lễ vật đầu tiên mà ta thu được.”
Lời nàng nói như rơi vào khoảng không im lặng.
Nàng nhìn thấy Hạ vương bộ dáng như đang ngẩn ra, liền ngay cả hai cái nha hoàn thay nàng trang điểm đứng bên cạnh cũng sửng sốt một chút…Dường như bọn họ thật không nghĩ tới một người có thân phận như nàng vậy mà chưa từng nhận được một chút lễ vật nào.
Kiều Sở khẽ cười khổ, nếu đã không tính toán đem áo hồ cừu trả lại cho hắn, vẫn là nên đối với hắn nói ra mấy lời này.
Không phải là nàng cố ý đi lấy lòng gì, chỉ đơn giản đây là lời thật lòng của nàng, nếu không đem áo hồ cừu lại đây, nàng kỳ thật vẫn sẽ hảo hảo cất giữ.
Tiểu Cửu mới vừa rồi bị ca ca của hắn xoay người qua phi lễ chớ nhìn, sau đó lại nhìn thấy chính ca ca của hắn không tuân thủ quy củ trước đã quay lại cùng Kiều Sở nói chuyện, cho nên hắn tất nhiên cũng không chịu thiệt thòi, cũng lập tức quay người nhìn Kiều Sở, nghe hai người nói chuyện.
Nghe nàng nói ra một câu kia, hắn liền lập tức chạy đến bên người Kiều Sở, tựa đầu lên trên đầu gối của nàng, ngửa đầu nhìn nàng, thiệt tình nói: “Bát tẩu đừng buồn, nhà của Cửu ca có rất nhiều đồ tốt, nếu tẩu thích liền đến lấy đi nha.
Sau này tiểu Cửu lớn lên cũng