“Lâm Lang, sau khi trở về thiên giới, nếu ta không thể tỉnh dậy tại thời điểm Tần Ca vừa chết, con liền phải mang theo Phản Quang trát này đi tìm Tú Thù Phật đà, chỉ có thể để cho hắn đưa Hải Lam trở về Đông Lăng…..Việc này tuyệt đối không thể để cho Long Phi Ly và Vô Sương biết”
….
Sau đó Tiểu Thất liền rơi vào hôn mê.
Long Phi Ly dẫn theo rất nhiều thần tướng, quả nhiên rất nhanh đã tìm được các nàng.
Khi nhìn thấy hình dáng tiều tụy của Tiểu Thất, Long Phi Ly lạnh lùng nói: “Nếu ngươi không phải là dưỡng nữ của nàng, ta nhất định giết chết ngươi!”
Long Phi Ly cùng Tiểu Thất ngay lập tức rời đi.
Nàng biết, Tiểu Thất sẽ khỏe lại, Long Phi Ly nhất định sẽ chăm sóc Tiểu Thất giùm nàng.
Long Phi Ly không thích nàng, nàng biết điều đó.
Người này từng là quân vương của Tây Lương, từng tiêu diệt Bích Lạc hoàng triều của nàng, nàng sao không nghĩ muốn giết hắn.
Nhưng, hắn chính là người quan trọng nhất của Tiểu Thất, là phụ thân của Long Vô Sương.
Vì thế nàng ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ nhiều.
Lâm Lang không biết, cô gái tên Hải Lam này rốt cuộc có cái gì đặc biệt, cô ấy có hay không sẽ trở về Đông Lăng, nhưng lại quan hệ đến vận mệnh của ba nam nhân thần lực cường đại nhất thiên địa?
Vận mệnh này trong lời Tiểu Thất, tựa hồ có ý tứ chính là vận mệnh liên quan đến sinh tử.
Nếu không, Tiểu Thất sẽ không giấu diếm Long Phi Ly , lại càng không cam chịu bị trời phạt, hồn phách tiêu tan, vĩnh viễn cùng Long Phi Ly sinh tử cách biệt.
Trong tay nàng vốn không có bất cứ thứ gì, ngay cả Long Vô Sương cũng không phải của nàng, thủy chung từ trước tới nay, nàng chỉ có Tiểu Thất.
Nếu Tiểu Thất có thể vì Long Phi Ly cùng Long Vô Sương mà chịu trời phạt, nàng vì cái gì lại không thể vì Long Vô Sương cùng Tiểu Thất mà làm như vậy? Cuối cùng rồi Tiểu Thất sẽ không cần rời khỏi Long Phi Ly, mà Long