Kiều Sở nhẹ nhàng nở nụ cười.
“Có lẽ là vào được chứ, ngươi đừng quên trong tay chúng ta còn hai chiếc chìa khóa chưa sử dụng, trong hai chiếc chìa khóa này tất có một chìa có thể mở một trong những cánh cửa đó”
Kiều Dung kích động bắt lấy bả vai Kiều Sở, giọng run run: “Ngươi đã biết trước rồi?”
Kiều Sở lắc đầu: “Không phải, ta chỉ vừa mới xác định được thôi, có điều lúc ở bên trong căn phòng kia nhìn thấy xâu chìa khóa ta cũng đã cảm thấy nghi ngờ.
Trong phòng chỉ có một chẩm khóa, mà xâu chìa khóa không hiểu sao lại có ba chìa, cho nên ta mới lưu tâm đến nó”
Kiều Dung liên tục gật đầu, lại tập tức nhớ tới một chuyện, vội la lên: “Liệu có đủ thời gian không? Phòng nhiều như vậy, mà chúng ta lại phải giống như lúc nãy, cầm từng chiếc chìa khóa đi thử sao?”
Kiều Sở không trả lời, hỏi lại: “Còn nhớ chiếc chìa khóa lúc nãy đã dùng rồi không?”
“Đương nhiên” Kiều Dung ngạo nghễ nói.
Kiều Sở khẽ nhếch môi, nhấn mạnh từng chữ: “Vậy chỉ còn lại hai chiếc chìa khóa cần thử.
Nếu chỉ có một người thì thời gian nhất định không đủ, nhưng chúng ta có hai người, ngươi nhìn thử xâu chìa khóa đi, ta đoán có thể tách từng chiếc ra được”
Kiều Dung quan sát xâu chìa khóa, ở chính giữa quả nhiên có khe hở nhỏ, vui vẻ nói: “Quả nhiên không gắn liền với nhau, chúng ta có thể tách ra rồi đem đi thử”
Kiều Sở tiếp nhận một chìa khóa từ trong tay Kiều Dung, cười nhẹ nói: “Đã có ba chiếc chìa khóa, cửa trước hẳn là cũng đã bị khóa, nhưng chúng ta chỉ phải đem hai chiếc chìa khóa này đi thử, chiếc chìa thứ ba này không cần phải lo nữa”
Kiều Dung chạy nhanh tới trước một căn phòng, đem chìa khóa cắm vào xong buồn bã nói: “Kiều Sở, đây là lý do trước đó ngươi nói với ta phải không? Ngươi lúc đó mặc dù không biết rõ toàn bộ ý đồ của Đông Lăng hoàng đế nhưng dựa theo manh mối ngươi cũng đoán được một người thì không thể hoàn thành trận đấu này?”
“Phòng này không phải.” Kiều Sở vừa đổi sang thử một căn phòng khác, nghe vậy đáp: “Lúc chúng ta đem ba chiếc khóa