Những đoạn ngày đó, Nhược Lam thật sự rất vui vẻ, nhưng không lâu sau lại không thấy nàng xuất hiện ở Phi Thiên điện nữa.
Ở Phi Thiên điện có rất nhiều người, vì vậy nàng không thể dùng bộ dáng thật xuất hiện trước mặt Phi Thiên, ngộ nhỡ rơi vào trong tai Kiều Chấn Trữ, bản thân nàng thì mặc kệ, nhưng mẫu thân nàng nhất định sẽ gặp phiền toái lớn.
Bởi vì Kiều Chấn Trữ đã từng nói, nếu nàng dám xuất môn, nhất định sẽ nghiêm trị mẹ con nàng.
Phi Thiên, Phi Thiên….
Nếu lúc trước hắn đừng nói nàng ngu dốt là tốt rồi, nàng liền có thể quang minh chính đại xuất hiện ở trước mặt hắn.
Nhưng nếu nàng lại tiếp tục lộ diện dưới bộ dáng của Nhược Tuyết thì cũng không được, bởi vì kết quả vẫn là phải quay trở về Kiều gia.
Hơn nữa, lúc này nàng lại gặp phải hai người, gặp phải hai sự kiện.
Một người là Thương Niệm, một người là Bán Hạ.
Vừa chạm mặt bên ngoài đại điện, Thương Niệm ngay lập tức liền nhìn ra bản thể của nàng, chất vấn nàng vì sao lại xuất hiện ở Phi Thiên điện, nàng bộ dáng chân chân thành thành mà bịa ra một cái lý do, nói rằng nghe người ta nói bên này có người của ma tộc, nàng tò mò cho nên mới đến nhìn thử xem thế nào.
Thương Niệm mị mâu nhìn chằm chằm nàng một lúc, sau đó liền đuổi nàng đi.
Ngày hôm sau, khi Phi Thiên đang ở đại điện giảng bài, nàng lại bị Thương Niệm ngăn lại ở cửa phòng ngủ của Phi Thiên.
Thương Niệm lạnh lùng cười, nói: “Hồ ly bản tính vốn giảo hoạt, bổn tọa hôm qua cũng không tin ngươi, nhưng cũng không có ý định muốn bắt ngươi, bổn tọa đến nơi này chính là có việc, hai ngày nay luôn ở cách vách phòng ngủ của Phi Thiên, tiểu hồ ly ngươi vừa tiến vào sân, bổn tọa lập tức nhận ra ngươi”
Thương Niệm nói nếu nàng dám cả gian nói dối thêm một lần nữa, hắn lập tức sẽ đem nàng trực tiếp giao cho Kiều Chấn Trữ, để cho phụ thân một phen giáo huấn nàng.
Nàng hiểu được nam tử này là người lợi hại, cho nên không còn cách nào khác đành phải đem sự thật kể hết ra cho hắn.
Hắn sau khi nghe xong, phất tay áo lạnh lùng nói: “Bổn tọa cũng chính là đang thiếu một con hồ ly theo giúp ấm giường”
Nàng trợn mắt há mồm, nhưng cuối cùng không thể làm gì khác hơn là phải đến chỗ của Thương Niệm, cống hiến một thân da lông hồ ly làm ấm giường cho người ta.
Nhưng nàng chỉ vừa mới bắt đầu làm việc được vài ngày, liền xảy ra chuyện lớn.
Có một lần nàng trở về nhà, liền nhìn thấy Kiều Chấn Trữ đang đứng ở trong viện tử của nàng và Mịch La.
Kiều Chấn Trữ hung hăng muốn đánh nàng, lại bị một nam tử không biết từ đâu nhảy ra ngăn hắn lại.
Người đó chính là Bán Hạ…
Bán Hạ, chính là một phen tâm sức của ngoại tổ mẫu nàng, tức Hồ vương.
Hồ vương kỳ thật vẫn biết tình trạng mẹ con các nàng ở Kiều gia thế nào, nhưng không có trực tiếp viện thủ, lại chỉ đưa một đến một vị thiếu niên .
Thiếu niên kia là một công tử thuộc dòng dõi quý tộc của Mị tộc, tên gọi Bán Hạ, hắn có huyết thống cao quý, vốn danh xưng là Vương tử, vô luận nhân tài hay võ công đều là một thiên tài hiếm thấy mà hồ tộc qua mấy ngàn năm muốn đào cũng đào không ra.
Không nói đến thuật pháp, chỉ riêng về huyễn thuật của hắn thì ngay cả mấy thượng thần cũng đã nhìn không thấu, ví dụ như là Kim Đồng theo bên cạnh Phi Thiên chẳng hạn.
Hiện giờ Bán Hạ lại càng được Thiên đế Long Phi Ly coi trọng, ở trên Thiên đình nắm giữ chức vụ quan trọng, tiền đồ vô cùng rộng mở.
Hồ vương muốn Bán Hạ hướng Nhược Lam cầu hôn, đem nàng rời khỏi Kiều gia, sau đó sẽ nghĩ cách cũng đem Mịch La rời đi luôn.
Thiên nhân thọ dài, Mịch La vẫn còn trẻ, Hồ vương muốn nàng phải nhớ rõ giáo huấn, rằng nam tử trong thiên hạ này chẳng có mấy ai là người tốt đẹp.
Khi Nhược Lam còn nhỏ, Bán Hạ vẫn thường âm thầm đến sân viện quan sát nàng__hắn biết, nàng tương lai chính là tân nương của hắn, sẽ là thê tử của hắn.
Hắn dõi theo nàng từ lúc còn là một tiểu cô nương gầy gò ốm yếu cho đến khi nàng lớn lên, trở nên xinh đẹp không hề thua kém Nhược Tuyết, hắn biết nàng là một cô nương kiên cường đầy nghị lực, thỉnh thoảng cũng sẽ có lúc ngẫu nhiên nói dối như một đứa con nít.
Theo không bao lâu, hắn liền từ có chút khinh thường nàng mà chuyển thành yêu.
Hắn biết nguyện vọng của nàng, hắn biết nàng được mẫu thân dạy, có thể đàn được hết thảy các loại nhạc khí.
Nhưng hắn lại không có ra mặt tương trợ nàng, bởi vì trước kia hắn biết rõ năng lực chính mình còn chưa đủ, chỉ có thể nhẫn nhịn.
Nhưng hiện tại, hắn đã không cần nhịn nữa, hắn biết hắn có thể mang nàng ly khai.
Hắn từ trên mái nhà nhảy xuống, che chắn ở trước mặt nàng, lạnh lùng trừng mắt nhìn Kiều Chấn Trữ, ngăn lại một quyền cước của hắn.
Nhược Lam kinh ngạc trợn mắt nhìn nam tử như từ trên trời rơi xuống, đang thẳng tắp đứng chắn phía trước mặt nàng.
…..
Bán