Thám tử còn nói, trước khi trở về, Duệ vương còn vì Kiều Sở mà làm không ít chuyện hoang đường vớ vẩn, vì nàng mà đả thương người khác, hai người thậm chí còn thân mật trước mặt rất nhiều người!
Mạc Tồn Phong càng lúc càng thêm kinh ngạc, thình lình nghe hoàng đế cười lạnh nói: “Trẫm vừa mới hỏi ngươi vì sao ngày đó ngươi lại rời khỏi Duệ vương phủ? Ngươi liền bảo là vì ngươi không có cách nào cùng nữ nhân hầu hạ chung một trượng phu cho nên mới bỏ đi.
Trong thiên hạ này có nam nhân nào mà không một vợ bốn nàng hầu, huống chi đường đường còn là một thân vương! Trong Duệ vương phủ cũng chỉ có Lang phi, ngươi, cùng một thông phòng nha đầu, vậy mà ngươi đã nói ngươi không thể nhẫn nhịn được, ngươi có biết ngươi đã phạm vào tội đố kỵ trong thất xuất hay không? Duệ vương tùy thời đều có thể hưu ngươi! Ngươi có biết tội của mình?”
Kiều Sở ngẩng đầu, nhẹ giọng đáp: “Kiều Sở biết tội.
Cũng biết tội này không thể tha thứ, Duệ vương cũng đã quyết định…..hưu Kiều Sở”
Hoàng đế vốn đang nóng giận khó lòng kiềm chế, lúc này thật cũng khẽ giật mình, vốn trước đó khi Kinh Hồng vừa trở về Triêu Ca liền hướng hắn thỉnh binh phù, khiến cho tâm hắn tồn một tia bất an, nhưng sau đó trong bữa tiệc thiết đãi sứ giả Tây Hạ, lại nhận thấy Kinh Hồng rõ ràng là đã yêu Kiều Sở sâu đậm!
Theo như tình báo của hắn báo lại, nghe nói cung yến ngày đó Thái Trữ trưởng công chúa đã chuẩn bị một phần lễ vật tặng cho Duệ vương.
Cái này rõ ràng là Thái Trữ có ý đối với Kinh Hồng, nhưng Kinh Hồng lại tình nguyện đắc tội, động thủ với Thuần Phong.
Nếu Thái Trữ gả cho Kinh Hồng thì không thể nghi ngờ chính là tiếp thêm một phần lực lượng cho hắn.
Bởi vậy nếu Kinh Hồng không yêu Kiều Sở thì cũng sẽ không xảy ra hai sự kiện đó.
Tuy việc Kinh Hồng không có tâm tranh đoạt khiến cho hắn rất đỗi vui mừng, nhưng lần này đứa con hắn hật khiến cho người ta phải đau lòng, cư nhiên lại hưu cả Lang phi, đây chẳng phải là uổng phí một phen khổ tâm của hắn rồi sao!
Trải qua một vài chuyện, hắn đối với Kiều Sở vốn là thương tiếc, nghĩ rằng nàng là người thông tuệ, lại hiểu chuyện.
Nhưng xem ra hắn đã nhìn lầm rồi.
Suy cho cùng nàng vẫn không thể bằng Lang phi!
Mặc dù hắn đã phong tỏa tin tức về chuyện hai người bỏ đi, chỉ nói với mọi người rằng Duệ vương đưa Kiều phi về thăm nhà, nhưng đối với người trong cuộc thì sẽ thế nào? Những ngày gần đây nếu đổi là những nữ tử khác thì đã loạn đến mức khóc ầm lên, nhưng Lang Lâm Linh ngược lại vô cùng bình tĩnh, chỉ im lặng trở về Lang phủ, nói gia xuất môn, đặc biệt trợ cấp cho nàng, để nàng về nhà nghỉ lại mấy hôm.
Lang Tương tại triều cũng không có biểu hiện gì khác thường.
Hiện tại hắn thật hy vọng Kinh Hồng sẽ hưu nữ tử này đi cho rồi, nhưng cái khó là nếu Kinh Hồng đã yêu Kiều Sở như thế, thậm chí còn không để ý đến cả dung mạo xấu xí của nàng, vậy thì sao có thể nói hưu liền hưu!
Hắn vẫn trầm mặc suy nghĩ, cảm giác có cái gì không ổn, vừa nâng mắt, đột nhiên nhìn đến một bên gò má của Kiều Sở.
Hôm nay Kiều Sở không mang khăn che mặt, hắn nhận thấy bên gò má trái của nàng hơi sưng đỏ, cả khóe miệng cũng sưng.
Là Kinh Hồng đánh nàng?
Kinh Hồng quả thực đã nghĩ thông suốt rồi? Chớ bận tâm đến sắc mặt xanh trắng tái nhợt của nàng, còn có một chút vẻ ăn năn.
Nhưng chung quy trước đó vẫn là được cưng chiều mà trở nên kiêu căng.
Nàng còn không mở miệng cầu xin tha tội, chắc chắn vì nàng cho rằng Thượng Quan Kinh Hồng sẽ không nỡ!
Hắn trái lại khẽ run lên, mặc dù giận Kinh Hồng nhưng suy cho cùng thì vẫn là con mình, vì vậy chuyển mắt nhìn Thượng Quan Kinh Hồng từ nãy giờ vẫn trầm mặc không nói quỳ bên cạnh Kiều Sở: “Lão Bát, ngươi nói thế nào?”
“Phụ hoàng, nhi thần có tội, mấy ngày nay đã gây ra không ít chuyện sai lầm khiến phụ hoàng không vui.
Nhi thần cũng không dối gạt phụ hoàng, nhi thần biết trên đường đi phụ hoàn đã phái không ít thám tử đi theo, nhi thần biết phụ hoàng lo lắng cho nhi thần.
Nhi thần đã tỉnh ngộ, còn Kiều thị, trừ phi Kiều thị……..” Thượng Quan Kinh Hồng nói tới đây, thản nhiên quay sang nhìn Kiều Sở: “Trừ phi Kiều thị cũng tỉnh ngộ, nếu không nhi thần nguyện hưu nàng”
Kiều Sở nhẹ nhàng cười, đón nhận ánh mắt của hắn.
Một đạo hoàng mệnh tuyển phi ban ra, nhưng nàng vẫn chưa từng nghĩ đến sẽ cùng hắn bắt đầu như thế, rồi hôm nay lại cũng như vậy mà chấm dứt, vẫn là ở trước mặt hoàng đế.
Cổ