Sắp về đến nhà.
Không biết vì sao Nghê Phỉ Vọng cảm thấy hơi bực bội, trong lòng như bị kim châm.
Trước cửa nhà, rốt cuộc cô cũng không nhịn được nữa, hỏi câu hỏi trong lòng mình: “Cậu không thích tớ đúng không?”
Cô đứng yên, giương mắt nhìn anh.
Hai người dưới tán dù, đứng thật sự gần.
Cô lại hơi lùn với anh, ngay từ đầu cô chỉ có thể nhìn đến cằm anh, sau đó mới thấy đôi mắt đen láy.
Nghê Phỉ Vọng cảm thấy sương mù dày đặc quá, dày đến mức cô không thể nhìn rõ ánh mắt của anh được, càn không thấy sự chán ghét của anh, mà chỉ có sự bình tĩnh.
Chử Hàng không trả lời ngay, sau vài giây trầm mặc, anh hỏi lại: “Còn cậu?”
Nghê Phỉ Vọng không ngờ anh sẽ hỏi vậy, cô ngẩng đầu nhìn.
Là không thích, nhưng bây giờ cô không muốn nói như vậy, chỉ thấy xấu hổ chính mình.
Nhưng cô cũng không thể nói dối là “Thích”, lúc trước đúng thật là cô không thích.
Hai người giằng co mãi.
Nghê Phỉ Vọng thấy anh ngẩng đầu cười khẽ, khóe miệng nhanh chóng cong lên, đáy mắt hiện lên vẻ trào phúng.
“Cậu về đi.
” Chử Hàng nói với cô, dù không trả lời nhưng cả hai người đều biết rõ câu trả lời.
…
Từ sau hôm đó, Nghê Phỉ Vọng luôn nhớ đến nụ cười trào phúng kia của Chử Hàng.
Càng nhớ tới những lúc cô xấu tính với anh.
Càng nhớ, cô càng nhận ra, chưa bao giờ anh thể hiện cảm xúc không vui.
Nghĩ đến đây, cô lại cảm thấy áy náy và hối hận.
Dường như cô đã mở ra cái chốt mang tên Chử Hàng, tất thảy mọi việc liên quan đến anh đều cuồn cuộn ập vào đầu cô, không ngừng nhớ tới anh.
Lúc Nghê Phỉ Vọng chắc chắn mình thích Chử Hàng là bởi vì một bộ phim xxx.
Ngu Hân Nhiên chia sẻ cho cô, còn vô cùng đề cử, nói rằng bộ phim này không giống với những bộ khác, diễn viên nam hay nữ đều rất đẹp, động tác