Thời gia trôi qua rất nhanh, thấm thoát đã ba năm sau.
Khi tiền bạc đã dư giả, cuộc sống không thiếu nhà và xe thì lại có vấn đề mới nảy sinh.
Vương Mỹ Lâm rất buồn phiền về đứa con trai của mình.
Kể từ khi Đào Thi Hàm qua đời hắn không cưới thêm vợ mới, thay vào đó Ngôn Bắc Hải suốt ngày cặp kè với minh tinh này kia.
Vương Mỹ Lệ chỉ thấy đám minh tinh toàn lũ người lợi dụng con trai bà ta, không xứng đáng lấy Ngôn Bắc Hải.
Nhưng những tiểu thư mà bà mai mối cho Ngôn Bắc Hải đều bị hắn từ chối, không phải bịa lý do này thì lại bịa lý do khác để trốn xem mắt.
Vợ chồng họ Ngôn mong muốn có cháu lắm rồi nhưng xem tình hình này có vẻ Ngôn Bắc Hải không muốn lấy vợ.
Vương Mỹ Lâm than ngắn thở dài với chồng, bắt ông thúc ép Ngôn Bắc Hải lấy vợ.
Ngôn Tống Bình trầm mặc, không phải ông ta không muốn nhưng mỗi lần đề cập với Ngôn Bắc Hải chuyện này đều bị hắn gạt phăng đi.
Lúc này Ngôn Bắc Hải bước trở về nhà, hắn còn chưa kịp cởi áo khoác đã bị mẹ vây đến nói.
"Con trai à con xem này vị tiểu thư nhà họ Hà vừa du học về nước..."
Mở đầu như vậy chắc chắn lại đòi hỏi hắn lấy vợ rồi.
Ngôn Bắc Hải cảm thấy nhức đầu bèn lấy lí do rời khỏi nhà.
"Con quên mất đồ ở chỗ làm, cha mẹ với em ăn cơm trước đi đừng chờ con."
"Bắc Hải khoan đã..."
Vương Mỹ Lâm nhìn bóng dáng con trai rời đi mà tức giận dậm chân.
Cứ thế này thì khi nào bà ta mới có cháu trai được đây.
Bên kia Ngôn Bắc Hải rời khỏi nhà liền đến quán bar hắn hay lui tới ngồi uống rượu.
Hắn không hề nhận ra có một ánh mắt đang quan sát hắn từ phía sau.
Ngôn Bắc Hải đang định gọi đồ uống thì pha chế đưa cho hắn một ly Mai Tai.
Nhìn ly cốc tai trước mặt Ngôn Bắc Hải thắc mắc.
"Tôi đâu có gọi ly rượu này?"
Phục vụ mỉm cười đáp.
"Thưa ngài, ly cốc tai này là của quý cô bên kia mời ngài."
Ngôn Bắc Hải nghe vậy quay đầu nhìn về phía phục vụ chỉ, ở dãy bàn phía đông bắc một người phụ nữ xinh đẹp có mái tóc màu vàng nhạt đang nâng ly với hắn.
Người phụ nữ quá đỗi xinh đẹp, gương mặt trái xoan, cánh môi căng mọng đỏ thắm, đôi mắt đào vừa ngây thơ vừa quyến rũ.
Cô ngồi trong góc tối mà vẫn không bị lu mờ.
Chiếc đầm màu đỏ đô xẻ ngực táo bạo ngay lập tức thu hút ánh nhìn của Ngôn Bắc Hải.
Hắn đã gặp rất nhiều người phụ nữ muốn tiếp cận mình, đối với những người đó hắn chỉ cười khẩy coi như tình một đêm.
Nhưng người phụ nữ trước mặt này lại khiến hắn say đắm chỉ với một cái nhìn đầu tiên.
Ngôn Bắc Hải nhếch khóe miệng, hắn cầm lấy ly cốc tai lại gần chỗ cô gái ngồi xuống bắt chuyện.
"Trông cô lạ quá, hình như tôi chưa thấy cô xuất hiện ở quán bar này bao giờ."
Cô gái kia khẽ vén tóc một cách kiêu kỳ