Ôm theo đống quà cáp Ngôn San San chạy vào trong phòng của Vương Mỹ Lâm.
Thấy con nhỏ mở cửa bà ta trừng mắt nằm quay lưng lại với Ngôn San San.
"Mày vào đây làm gì, có phải lại muốn xin xỏ cho đứa con gái kia không! Mẹ đã nói rồi, chuyện hôn sự này nhất định không được!! Đừng phí công năn nỉ làm gì!!"
Thấy mẹ của mình cương quyết không chấp nhận Ngôn San San bèn ngồi xuống dưới ghế bắt đầu mở quà.
Tiếng giấy gói vang lên, phía dưới là một hộp quà đắt tiền, Ngôn San San hai mắt phát sáng hô.
"Chà mẹ nhìn xem đi, cái vòng cổ này đẹp quá."
Vương Mỹ Lâm trong lòng cũng có phần tò mò rồi, có điều bà ta vẫn phải ra vẻ không quan tâm.
"Hừ thì sao, nhà chúng ta thiếu gì vòng cổ."
"Nhưng cái này thiết kế khác nha mẹ, con chưa từng nhìn thấy chỗ nào bán chiếc vòng này luôn.
Nếu mẹ đeo các vị phu nhân khác chắc chắn phải trầm trồ cho coi."
Chỉ một câu nói làm Vương Mỹ Lâm nhộn nhạo, bà ta nhịn hết nổi đứng lên nhìn xem rốt cuộc đó là thứ gì.
Khi nhìn chiếc vòng bạc tinh xảo đính đá quý màu ngọc bích kia bà ta cũng đã bị cuốn hút.
Vương Mỹ Lâm cầm lấy đeo lên cổ nhìn ngắm, có điều mở miệng vẫn là chê bai.
"Có thấy đẹp chỗ nào đâu, bây giờ ai còn dùng vòng bạc chứ.
Lại còn kết hợp với màu ngọc bích, màu này bây giờ lỗi thời rồi con."
Ngôn San San biết mẹ cô ta nói thế chứ nhìn cách Vương Mỹ Lâm ngắm nghía chiếc vòng chín phần mười bà ta đã thích mê nó rồi.
Để khỏi làm bà ta thẹn quá hóa giận Ngôn San San lựa chọn không vạch trần bà ta.
Cô ngồi vắt chéo chân bắt đầu nói ra ý nghĩ của mình.
"Mẹ à con không hiểu, tại sao mẹ cứ phải bắt anh trai lấy mấy cô tiểu thư kia thế.
Trước đây nhà chúng ta nghèo mới phải để anh trai nương nhờ nhà vợ, bây giờ chúng ta giàu rồi cần gì đến tài sản của người khác nữa."
"Con nói nhé, mẹ quên hết chuyện chúng ta đã phải cung phụng chị dâu thế nào sao, vì chị ta còn cầm tài sản mà mẹ ngày nào cũng phải dậy sớm hầm canh con còn phải rửa bát suốt.
Bây giờ mẹ lại đòi lấy thêm một Đào Thi Hàm để làm người hầu cho họ nữa à?"
Hóa ra Ngôn San San chẳng tốt bụng đến mức ủng hộ anh trai.
Cái cô ta muốn là một chị dâu dễ dàng bắt nạt nghe theo sai sử của cô ta thôi.
Nhưng mấy cô tiểu thư có chỗ dựa làm sao bắt nạt nổi, còn Vũ Hân Nghiên nhà nghèo lại mồ côi nữa, bọn họ thích sai xử cô sao cũng được.
Mấy lời của Ngôn San San khiến Vương Mỹ Lâm động lòng, thực ra bà ta chỉ muốn Ngôn Bắc Hải lấy được cô vợ giàu như Đào Thi Hàm, khiến nhà bọn họ giàu có thêm.
Mà nghe con gái nói bà ta đã nghĩ lại, đúng là mấy cô tiểu thư quá khó chiều, phía sau lại có nhà ngoại hậu thuẫn, mẹ chồng như