Suốt bữa ăn Vương Mỹ Lâm hết săm soi cái này lại đến cái kia, nào là cá hấp khử mùi không kỹ vẫn còn tanh.
Nào là cà rốt bào sợi quá nhỏ, thịt thái quá dầy.
Dù món ăn có ngon và bắt mắt đến mấy bà ta cũng phải lôi cho bằng được lỗi sai ra.
Thế mà Vũ Hân Nghiên chẳng để tâm còn nói.
"Mẹ bảo đúng, sau này con sẽ cẩn thận hơn."
Ăn xong bữa cơm cả nhà lại đi vào trong phòng ngồi, Vương Mỹ Lâm trước khi rời bàn còn nói.
"Máy rửa chén bát hỏng rồi, cô chịu khó rửa bằng tay đi."
Ngôn San San đi phía trước nín cười, rõ ràng máy rửa bát vẫn còn hoạt động tốt cơ mà.
Chỉ khổ Vũ Hân Nghiên nghe theo lời bà ta thật, tự tay rửa chén bát sạch bóng.
Rửa xong còn mang hoa quả ra cho mọi người ăn.
Biểu hiện của cô như vậy là người bình thường không thể ghét bỏ được.
Nhưng Vương Mỹ Lâm vẫn phải nói vài câu khó nghe, Ngôn Tống Bình bên cạnh lắc đầu nói với con dâu.
"Con thông cảm nhé, mẹ con nhìn khó tính vậy đó chứ không có ác ý gì đâu."
Vũ Hân Nghiên đương nhiên tỏ thái độ hiểu chuyện gật đầu đáp lại.
Đến khi về nhà Ngôn Bắc Hải đưa cô ra xe, ở trên xe cũng xin lỗi cô.
"Anh xin lỗi nhé, hôm nay để em phải vất vả rồi."
"Em không sao, người nhà của anh cũng như người nhà của em thôi.
Sau này còn sống chung với nhau nữa, bà em cũng hay nói một điều nhịn chín điều lành.
Em tin sau này mẹ anh sẽ thay đổi."
Vũ Hân Nghiên nhìn lên tầng lầu của căn biệt thự sau đó dựa người vào ghế xe.
Đám cưới giữa hai người cuối cùng cũng diễn ra, Vương Mỹ Lâm cũng vì cái này mà cãi nhau với con trai.
Bà ta cho rằng đám cưới không cần phải tổ chức long trọng làm gì, chỉ cần làm nho nhỏ mời vài người thân là được.
Ngôn Bắc Hải lại không muốn Vũ Hân Nghiên thiệt thòi mà muốn tổ chức đám cưới thật lớn với cô.
Cả hai đều bất đồng quan điểm, cuối cùng Vũ Hân Nghiên nói với Ngôn Bắc Hải.
"Làm đám cưới nhỏ cũng được anh à, như thế cũng đỡ tốn kém."
"Vậy sao được, anh đã hứa sẽ cho em một đám cưới hoành tráng rồi.
Chẳng phải em từng nói muốn có một đám cưới lớn hay sao."
Vũ Hân Nghiên vuốt ve khuôn mặt của chồng mình khuyên bảo.
"Đấy là trước kia, bây giờ em sắp thành chồng em thì em tiếc tiền chứ sao nữa.
Tiền của chồng em không thể để phí phạm như thế được."
Mấy lời ngon ngọt của Vũ Hân Nghiên làm Ngôn Bắc Hải cười không khép được miệng.
"Em nói cái gì ấy nhỉ, gọi lại cho anh nghe nào."
Vũ Hân Nghiên đỏ mặt đập vào ngực hắn nói.
"Cái anh này chỉ chú ý chuyện đó thôi à, đáng ghét."
"Ai bảo em gọi một tiếng chồng ngọt như vậy làm gì haha."
Nói rồi hắn ôm lấy vợ tương lai ôm hôn.
Cứ như thế đám cưới cuối cùng cũng diễn ra, tuy không hoành tráng nhưng vẫn có đủ các lễ nghi cần thiết của một đám cưới.
Vũ Hân Nghiên xinh đẹp đi dưới lễ đường nắm tay Ngôn Bắc Hải rồi cùng trao