Trở về phòng ngủ, Ngôn Bắc Hải đang ở trong nhà tắm cạo râu, xong xuôi hắn đi ra ngoài, nhìn thấy Vũ Hân Nghiên liền đi tới ôm eo cô.
"Dạo này em với mẹ thân thiết thật."
"Anh bận đi làm, ở nhà em phải quán xuyến chứ, chút chuyện nhỏ đó không làm được sao là vợ anh."
Ngôn Bắc Hải cười sung sướng, vợ hắn quả nhiên tài giỏi.
Hắn cúi đầu hôn cô, định bụng tối nay cùng vợ làm chuyện chăn gối.
Bỗng Vũ Hân Nghiên đẩy hắn ra.
"Khoan đã, anh uống thứ này đi, em phải đến tận thành phố S tìm tới một vị lang y nổi tiếng mua nó đó."
Nhìn viên thuốc màu đen trước mặt Ngôn Bắc Hải nhíu mày.
"Cái gì vậy?"
"Này là thuốc, uống vào bổ thận tráng dương, còn có giúp chúng ta sinh con trai nữa.
Lấy nhau sắp một năm rồi mà chúng ta mãi không có con, em cũng uống anh cũng uống như thế mới hiệu quả."
Nói rồi cô cầm viên thuốc nuốt xuống, lại nhìn Ngôn Bắc Hải.
Hắn phì cười cũng uống viên thuốc kia sau đó nói.
"Em thật là chuyện có con đâu cần phải gấp gáp cơ chứ, chúng ta tận hưởng cuộc sống này đã, có con phải suy nghĩ nhiều thứ lắm."
"Không có chắc bô mẹ anh để yên cho em sống ấy."
"Thôi được rồi, không nói chuyện linh tinh nữa, vào chính sự nào."
Dứt lời Ngôn Bắc Hải bế Vũ Hân Nghiên lên giường, cúi đầu hôn môi rồi di chuyển đến cần cổ trắng nõn của cô.
Cơ thể Vũ Hân Nghiên cũng đáp lại một cách nhiệt tình, nhưng trong đáy mắt cô chỉ có sự thờ ơ.
Tiệc sinh nhật Hàm thị trưởng, rất nhiều kẻ trong tầng lớp thượng lưu của thành phố đến dự.
Dù sao ở thành phố này muốn được làm ăn yên ổn thì nhất định phải nịnh hót ông ta.
Nhưng Hàm thị trưởng rất chính trực, nếu sai phạm thì sẽ thẳng tay trừng trị, chính vì thế mới giữ được chức lâu đến vậy.
Bữa tiệc tổ chức tại nhà của Hàm thị trưởng, Ngôn Bắc Hải đem theo quà cùng Vũ Hân Nghiên tiến vào trong.
Hàm thị trưởng đón tiếp quan khách, vợ chồng Ngôn Bắc Hải cũng đi đến chào hỏi.
Khi thấy cây nhân sâm quý hiếm kia Hàm thị trưởng không tiếc lời khen ngợi.
"Quả là cây nhân sâm đặc biệt, món quà này ta rất thích."
Dừng một chút ông nói tiếp.
"Việc lần trước cậu đề xuất với tôi tôi sẽ lưu ý."
Nhận được lời khen ngợi của Hàm thị trưởng Ngôn Bắc Hải rất vui, hắn quay sang nhìn Vũ Hân Nghiên mừng rỡ.
"Xem ra dư án lần này của anh có khả năng được Hàm thị trưởng thông qua rồi.
Tất cả là nhờ em đó."
Vũ Hân Nghiên ôm tay chồng khiêm tốn đáp.
"Là dự án của anh có triển vọng mới được Hàm thị trưởng để ý đến, em nào có công lao to lớn gì."
Nghe vợ tâng bốc mình Ngôn Bắc Hải vui sướng cười, hai người đi đến gần một nhóm nam nữ cùng tuổi.
Họ đều là những nhân tài trong thành phố được mời đến.
Ngôn Bắc Hải rất muốn lôi kéo nhân tài về công ty mình, muốn chuyển đổi công ty sang ngành khác để có thể mở rộng kinh doanh.
Vũ Hân Nghiên mỉm cười đứng bên cạnh hắn, ngoài mặt thì cô niềm nở tiếp chuyện, trong lòng cô đã chán muốn chết rồi.
Cô đưa rượu lên miệng uống, gương mặt xinh đẹp hơi nghiêng, ánh