"Cho nên, ta là ở trên vấn đề nào thì hơi trì độn."Mục Phỉ đi đến trước mặt hai người bọn nàng, trực tiếp ngồi xuống.Sau đó dùng ánh mắt không chấp nhận cự tuyệt ý bảo hai vị trước mắt quan hệ thoạt nhìn rất tốt này cùng người một hồi ngồi xuống theo nghe thẩm vấn.Ở chung ngần ấy năm, Doãn Tư Lê sớm đã nhìn ra giờ phút này nội tâm Mục Phỉ là có điểm ghen nho nhỏ.Vị tính tình lão nhân gia này tựa hồ không tốt lắm, bởi vì nàng cùng Vưu Nhiên trong lén lút thảo luận về cô? Hay chỉ là cái bởi trong lén lút thôi.Vưu Nhiên một bên nhìn Doãn Quý Công chẳng hề để ý mà ngồi ở đối diện, nàng nhấp miệng, cũng không có cùng Doãn Tư Lê ngồi chung một chỗ, mà là phi thường thức thời ngồi ở bên kia."Nói đi."Vưu Nhiên mới vừa ngồi xuống không quá một giây đồng hồ, nàng lập tức lại đứng lên, nàng lại không hy vọng trong lòng đại nhân để ý mình là "Tiểu nói bậy" ở sau lưng nói bất luận cái gì, nói thật ra, hiện tại cũng không phải thời điểm tốt nhất để thông báo.Nàng muốn để đến buổi tối."Đại nhân, Vưu Nhiên chỉ là suy nghĩ ngài còn chưa có khen một thân này của ta, bởi vì ta vừa mới đi ra ngoài một chuyến, mọi người đều cảm thấy ta tựa hồ khác so với ngày trước, Đại Dì, lão sư, Đại Duy cùng với các vị tỷ tỷ các ca ca, đều khen ta hôm nay không quá giống trước, thật xinh đẹp." Vưu Nhiên chậm rãi mở miệng giải thích, ngữ khí không nghe ra một tia hoảng loạn.Hôm nay nàng xác thật không giống người thường, nàng nói lời này tuy rằng có một chút nhập vai, bởi vì mọi người chú ý cũng là bởi vì tai tiếng mà dẫn tới khí sắc mình bất đồng, nhưng như vậy cũng không ngại ngại coi đây là lấy cớ, một bên hống đại nhân vui vẻ."Cho nên?" ngữ khí Mục Phỉ đổi đổi, nghe được Vưu Nhiên trình bày chuyện vừa rồi như vậy, sắc mặt ôn hoà một chút, như vậy tức là cô trang điểm cho Vưu Nhiên rất tốt, đều là công lao của cô."Cho nên, chỉ có đại nhân chưa có khen Vưu Nhiên, cho nên ta suy nghĩ đại nhân ngài có khả năng sẽ trên loại chuyện này trì độn một chút, bởi vì hôm nay là sinh nhật Vưu Nhiên, thực chờ mong đại nhân ngài khen khen......" Vưu Nhiên nhỏ giọng nói thầm thế giới nội tâm nhỏ, sau đó thẹn thùng mà đi đến bên cạnh đại nhân, dùng ngón tay túm túm góc áo Mục Phỉ.Doãn Tư Lê giống như đang nhìn đến quái vật vậy, hít thở không thông mà nhìn cảnh tượng này.Cho đến hiện tại, nàng chỉ cho rằng linh vật Mục gia này chẳng qua là tính cách thảo hỉ lại đáng yêu, Mục Phỉ mới có thể phủng ở lòng bàn tay.Nhưng linh vật này khi làm nũng lên tới, thật là giết người một cách vô hình a.Nói có lý, đem tình thế vốn dĩ bất lợi xoay chuyển trong nháy mắt.Vưu Nhiên quả nhiên không đơn giản, ngay cả lão gia hoả mặt lạnh băng Mục Phỉ cũng lọt qua được."Vậy cũng không phải lý do ngươi có thể trước mặt người ngoài nói về những việc này." Con ngươi Mục Phỉ lạnh liếc liếc tiểu chó săn đang ngoan ngoãn đứng bên cạnh.Hai chữ Người ngoài này là nói cho Doãn Tư Lê nghe.Doãn Tư Lê ở một bên bẹp bẹp miệng, Mục Phỉ qua mấy trăm năm, vẫn là bụng dạ hẹp hòi như vậy.Vưu Nhiên đương nhiên nghe hiểu ý tứ Mục Phỉ, nàng lập tức ngồi xổm thân người xuống, tiến đến trong tầm tay Mục Phỉ, tiếp tục để đại nhân sửa sang lại giữa hai chân làn váy, ý vị mười phần lấy lòng."Đại nhân, Vưu Nhiên đã biết, Vưu Nhiên chính là có điểm chờ mong." Nàng nãi thanh nãi khí chớp chớp mắt đối với Mục Phỉ.Không biết vì cái gì, Mục Phỉ ăn bộ dáng này Vưu Nhiên nhất, tuy rằng bên ngoài muốn vỗ rớt móng vuốt cẩu của Vưu Nhiên, nhưng vẫn là không có bủn xỉn tới cho phần khen có chít muộn, cô nhớ rõ khi nảy đã hơi quá mức đi."Hôm nay ngươi xác thật rất xinh đẹp."Vưu Nhiên nghe xong nhịn không được gợi lên khóe môi, khó có khi được Mục Phỉ đại nhân khen nàng, còn trước mặt người ngoài khen, ân, từ giờ trở đi, Doãn Tư Lê chính là người ngoài, bởi vì đây là yêu cầu của đại nhân.Nàng về sau khẳng định không thể lại để đại nhân nhìn thấy nàng cùng Doãn Quý Công lén giao lưu nói về chuyện theo đuổi tình yêu được."Đại nhân, cái này đại khái là phần quà sinh nhật vui vẻ nhất ta nhận được." trong lòng Vưu Nhiên từ đáy lòng mà tỏ vẻ vui mừng.Mục Phỉ nghe được tiểu gia hỏa nhắc tới "Quà sinh nhật".Đúng rồi, cô có chuẩn bị cho Vưu Nhiên bánh sinh nhật, bánh đã được cất ở sườn đông thật dài trong phòng bếp phía trên bằn ăn, rốt cuộc muốn làm sao có thể lơ đãng nói cho đối phương đó là cô chuẩn bị cho tiểu chó săn đây.Không cần cố tình, cũng không cần biểu hiện mà quá mức nhiệt tình, muốn thông qua miệng người bên cạnh nói, nói là chính mình chuẩn bị.Mục Phỉ vị rất ít tặng quà lần đầu tiên cảm thấy chính mình câu nệ với tính chủ động hay bị động.Cô cũng không sẽ chủ động quà sinh nhật cho bất kỳ ai, đây là lần đầu tiên.Cô ngẩng đầu nhìn nhìn đồng hồ trên tường, thời gian vào lúc này đã trễ.Là thời điểm để Vưu Nhiên cùng các nàng vui vẻ đi tổ chức tiệc sinh nhật nhỏ.Cái dinh thự âm trầm này của cô, bởi vì tiểu linh vật này tồn tại, tăng thêm không ít sức sống, Ngôn Lôi còn an những người trong dinh thự dưới tình huống lén gạt Vưu Nhiên, giả dạng đến sườn đông trong nhà ăn.Có thế làm tiệc sinh nhật cho Vưu Nhiên lại có thể làm mọi người ngẫu trong dinh thự ngẫu nhiên thả lỏng tâm tình một chút, cũng là khá tốt.Miễn cho mọi người đều nói vọ nữ chủ nhân như cô là loại không có tình người.Lúc này, hôm nay cả ngày cũng chưa nhìn thấy thân ảnh—Ngôn Lôi tiên sinh đi tới cửa phòng ăn lầu một.Vưu Nhiên không kinh hỉ lắm mà nhìn vị nam nhân anh tuấn kia, Ngôn Lôi tiên sinh hôm nay cùng bình thường có điểm không giống nhau, tây trang giày da trên đó còn cài thêm một cây kim áo, hơn nữa biểu tình của nam nhân cũng phi thường dào dạt, tựa hồ sắp có chuyện tốt xảy ra."Ngôn Lôi tiên sinh." Chủ nhân ngồi xổm Mục Phỉ một bên, ngẩng đầu chủ động hướng quản gia tiên sinh chào hỏi.Đạo Lôi nhìn xuống người có sinh nhật hôm nay, u, hôm nay Tiểu Vưu Nhiên còn trang điểm khác một chút, nhìn một khuôn mặt nhỏ hồng nhuận nhuận, vừa là đoán được chính là kiệt tác chủ nhân tập trang điểm.Mục Phỉ ý bảo Vưu Nhiên đứng lên, bởi vì Ngôn Lôi phải hướng cô báo cáo chuyện tương đối quan trọng.Vưu Nhiên lập tức đứng lên, sau đó liếc mắt nhìn Doãn Quý Công một cái, ánh mắt kia tựa hồ muốn nói: Ngươi xem, Doãn Quý Công, đại nhân không chỉ có không răn dạy ta, ngược lại còn khen ta, ta giỏi quá.Doãn Tư Lê yên lặng tặng cho thật linh dinh thự một ngón tay cái.Ngôn Lôi chính chính mặt, sau đó tròng lên bên tai Mục Phỉ báo cáo: Tất cả đều chuẩn bị thỏa đáng.Mục Phỉ nghe xong gật gật đầu, ý bảo Ngôn Lôi có thể mang tiểu gia hỏa đi."Tốt," Ngôn Lôi xoay người, nhìn về phía Tiểu Vưu Nhiên được trang điểm tỉ mỉ cùng với Doãn Quý Công, "Vưu Nhiên, mời người cùng ta đi một chuyến, có cái kinh hỉ muốn đưa cho ngươi."Kinh hỉ!?Vưu Nhiên lập tức mở to hai mắt nhìn, nhìn phía Ngôn Lôi cùng cúi đầu đang nhấp hồng trà Mục Phỉ đại nhân, đại nhân cũng không có lên tiếng, Ngôn Lôi cũng chỉ là cười cười ý bảo nàng đi theo chính mình đi là được rồi."Ai, ta đây thì sao, ta cũng muốn đi xem là kinh hỉ gì ~ ai cho Tiểu Vưu Nhiên kinh hỉ nha ~" Doãn Tư Lê kỳ thật đã sớm đoán được, nhưng vẫn là muốn cố ý lớn tiếng nói cho nữ gia chủ mặt mỏng nghe một chút.Mục Phỉ có chút tức giận địa chọt chọt tóc, lạnh lùng nói, "Ngươi muốn đi liền đi, không ai cản ngươi, ngươi đi rồi cũng đúng."Doãn Tư Lê lập tức cười như điên mà phe phẩy quạt xếp đi theo bên cạnh Vưu Nhiên, một bàn tay ôm lấy bả vai Vưu Nhiên, sau đó đắc ý mà nhìn mặt Mục Phỉ phía sau trong nháy mắt muốn giết người.( ngươi muốn chết?)( hảo đi hảo đi, nhìn xem tôi đem cậu chọc giận.) Doãn Tư Lê buông lỏng tay ra, dùng ánh mắt cùng Mục Phỉ phía sau giao lưu.( đừng nói lời dư thừa.) Mục Phỉ nghiêm túc yêu cầu.( xem tâm tình tôi thôi.) Doãn Tư Lê đáp lễ nàng một cái tươi cười ngọt ngào ghê tởm chết người.Thiếu chút nữa làm Mục Phỉ đem hồng trà sang quý uống phun ra."Chờ mong sao?"Dọc theo đường đi, đều có thể nhìn ra được biểu tình Vưu Nhiên là khẩn trương lại kích động, Doãn Tư Lê ở một bên hỏi.Vưu Nhiên quay đầu, thẳng lộ ra thế giới nội tâm."Chờ mong!"Ngôn Lôi đi ở phía trước nghe được hai người đối phương, cũng nhịn không được cười một cái.Khi các nàng đi vào sườn đông quẹo vào tới chỗ."Phanh ——" một tiếng.Tiểu linh vật không có chuẩn bị tốt sợ tới mức bị dọa đến nhảy dựng.Theo vài tiếng vang phanh phanh phanh, sau đó đủ pháo hoa dải lụa mọi màu sắc từ trên trời rơi xuống.Đáp xuống trên người tiểu linh vật đang mặc váy trắng đáng yêu."Sinh nhật vui vẻ, Vưu Nhiên!""Sinh nhật vui sướng nha, tiểu gia hỏa ~""Ha ha ha, tiểu quỷ lớn rồi.""Tiểu linh vật, hôm nay ngươi thật xinh đẹp, sinh nhật mau mau mau......!Nhạc!"......Một chút âm thanh một người tiếp một người mà chân thành chúc phúc Vưu Nhiên người còn có điểm như lọt vào trong sương mù không phản ứng lại đây, Vưu Nhiên đã bị mọi người trong dinh thự vây quanh đứng ở giữa.Nhà ăn thật lớn ban đầu trang nghiêm, giờ phút này bị trang trí thành một hiện trường tiệc nhỏ phi thường hoa lệ lại quỷ dị.Nếu không phải trên đỉnh đầu còn treo mấy cái không biết là dùng thuốc màu gì viết "Chúc Vưu Nhiên sinh nhật vui vẻ" mấy cái chữ to màu đỏ tươi, mới có thể cảm thụ ra đây là một hồi tiệc sinh nhật vui sướng, bằng không thật tưởng đây là hiện trường nhà ma.Nguyên lai, mọi người làm sinh nhật cho nàng, cũng không nói trước cho nàng, nàng cho rằng hôm nay có thể được đại nhân khen đã là chuyện vui vẻ nhất tuổi 18, không nghĩ tới thật sự sẽ có người làm sinh nhật cho nàng, nàng căn bản nghĩ cũng không dám nghĩ tới chuyện như vậy!"Ta......!Ta cũng không biết nên nói cái gì cho tốt, ta quá kích động, mọi người với ta thật sự tốt quá đi!" Vưu Nhiên nhìn mọi người trước mặt đã ở chung như người nhà 6 năm, nước mắt lưng tròng, cái mũi đau xót, thiếu chút nữa khóc ra tới."Mau lấy khăn giấy, nhìn đứa nhỏ này kích động, từ nhỏ chính là cái cái bao thích khóc......" Đại Dì phân phó Đại Duy một bên chạy nhanh lấy khăn giấy đưa cho Vưu Nhiên.Vưu Nhiên vui cực mà khóc, ngượng ngùng lau sạch nước mắt, sau đó mặt đầy đỏ bừng.Mấy năm nay, mọi người đối với nàng đều thật sự quá tốt.Nàng biết thân phận người một nhà cùng mọi người không hợp nhau, nhưng sau khi ở chung tích luỹ tích luy, mỗi người đều rất tốt.Mấy năm nay nàng ở Mục phủ, sớm đem người nơi này trở thành người nhà của mình, tuy rằng trên danh nghĩa nàng là giống loài khác biệt với mọi người nơi này, nhưng thật sự, nàng thậm chí cảm thấy mọi người so con người thật sự còn muốn đáng yêu hơn nhiều.Nàng thật là may mắn, đời này có thể gặp được Mục Phỉ đại nhân, sau đó được đại nhân nhặt về Mục gia, cứu nàng khỏi thế giới đen tối không thấy hy vọng."Trời ạ, Vưu Nhiên khóc quá yêu.""Đúng vậy, má hồng đều bị ngươi khóc trôi hết, Tiểu Vưu Nhiên."Vưu Nhiên phủng hoa tươi, bị mọi người bỡn cợt, đành phải thẹn thùng cúi đầu."Cảm ơn mọi người mấy năm nay đều chiếu cố ta, Vưu Nhiên về sau nhất định sẽ hiếu kính mọi người thật tốt, cảm ơn, ta thật là vui." Tất cả mọi người đang ngồi so với nàng lớn tuổi hơn rất nhiều, cho nên nàng nói từ "Hiếu kính" không sai, nhưng đều đem những người khác nghe đến vui vẻ.Đại Dì đi đến bên cạnh Vưu Nhiên, "Ngươi nha, vị đầu tiên nên cảm tạ cùng hiếu kính nên là chủ nhân chúng ta, là chủ nhân đồng ý cho chúng ta tổ chức tiệc sinh nhật nhỏ cho ngươi.
Ngần ấy năm, dinh thự không có tổ chức mấy loại như vậy, mọi người cũng có thể mượn cơ hội này thả lỏng một chút, hơn nữa ngươi xem, cái ở trên bàn kia."Ở dưới hỗ trợ của hai tiểu hoa, Vưu Nhiên đem cái hộp quà thật lớn chiếm cứ ở trên bàn dài mở ra tới.Bị tơ vải hồng nhung bao vây lễ vật, mặt trên còn có khắc chữ độc nhất vô nhị.Vừa thấy chính là phần quả chuẩn bị phi thường tỉ mỉ.Vưu Nhiên giữ tâm tình thấp thỏm đem dải lụa tháo ra, sau đó xuất hiện ở trước mắt chính là bánh kem nửa người người cao to lớn.Ba tầng hồng nhạt nhàn nhạt, mặt trên có các loại quả mọng, hoa tươi cánh cùng với Anh Đào màu đỏ xinh đẹp ướt át, mặt ngoài rải lên các mảnh vàng nhỏ sáng lấp lánh, loại bánh kem làm ra to lớn tinh tế như thế, là cái mà mỗi đứa nhỏ đều muốn có được.Vưu Nhiên cũng hoàn toàn bị hấp dẫn, nàng kinh ngạc há nửa miệng, này......!Này thật là quá xinh đẹp, quả thực chính là tác phẩm nghệ thuật cao cấp."Đoán xem là ai từ trước ba tháng đã nghĩ đặt bánh ken độc nhất vô nhị này ~?" Ngôn Lôi một bên đem ngọn nến đưa cho Vưu Nhiên, một bên ý vị thâm trường cười nói.Vưu Nhiên nhìn phía Ngôn Lôi tiên sinh, hiển nhiên nàng đã từ biểu tình đối phương trung biết được đáp án khiến người khiếp sợ.Trời ạ, nàng nở hoa rồi.Nàng cảm giác mỗi cái tế bào toàn thân đều bởi vì này phần kinh hỉ không tưởng được mà hoa nở rộ tới rồi.Vưu Nhiên khó có thể che giấu nội tâm kích động của mình, đại nhân nàng luôn là có thể ở lúc nàng cần nhất dùng phương thức đặc biệt nhất đả động trái tim nho nhỏ của nàng!Trên thế giới này, còn ai có thể vào đây làm nàng mừng như điên như thế.Không có người, sẽ không lại có những người khác.Tim nàng rất nhỏ, chỉ có thể chứa được một mình Mục Phỉ."Come on, làm gì làm đến lừa tình như vậy, chúng ta tới mở chút rượu chúc mừng thời khắc tiểu gia hỏa trưởng thành một chút đi." Lão tửu quỷ thêm lão quỷ Hán Thánh không biết từ nơi nào lấy ra tới hai chai Vodka đóng nắp đã lâu, cao hứng phấn chấn mà đặt ở trên bàn cơm.Đại Dì lập tức cảnh giác lên, cư nhiên còn đem rượu tới uống, "Hán Thánh các hạ, rượu của ngài là từ nơi nào tới.""Lúc trước lão gia tử đưa tặng cho ta, cảm giác" Hán Thánh ước lượng năm của rượu, ngữ khí đắc ý nói, "Phỏng chừng đã có hai trăm năm, hôm nay vì Vưu Nhiên, ta nguyện ý dâng bảo bối này đó.""Ngài chính là muốn uống, tìm cơ hội uống sạch mà thôi." Đại Dì ám chọc chọc mà muốn chọc thủng lão thích rượu này.Doãn Tư Lê nhìn một màn hoà thuận vui vẻ, phi