Vưu Nhiên được Mục Phỉ đối đãi như vậy, cả người tức khắc cứng đờ ở, động cũng không dám động.
Ngày thường cấm dục mười phần lại thập phần cự tuyệt cùng người khác đụng chạm Mục Phỉ, giờ phút này lại có vẻ phong tình như thế.
Đầu ngón tay cô như hàn băng xẹt qua sau cổ Vưu Nhiên, chạm qua sợi tóc, giết được Vưu Nhiên trở tay không kịp, cả người run rẩy.
"Đại nhân, ngài uống say! ! "Vưu Nhiên áp chế phần nội tâm rung động đang càng ngày càng đánh trống reo hò.
Mục Phỉ đại nhân của nàng chủ động câu lấy cổ mình mà cảm thấy khiếp sợ lại bí mật mang theo giảo hoạt mừng như điên, nhưng nàng vẫn là cưỡng bách chính mình bình tĩnh lại, bởi vì hết thảy chuyện này đều là bởi vì cồn thúc giục.
Nàng không thể cứ vậy mà hãm sâu, nàng không thể.
"Ngươi cảm thấy bộ dáng ta như là uống say.
"Người nằm dưới không vui mà nhíu nhíu mày, hỏi lại tiểu chó săn của cô, sau đó có điểm chưa đã thèm mà nhấp hạ miệng, đúng vậy, coi thậm chí còn có điểm muốn lại uống một chén máu trâu đực hương vị nồng hậu vừa rồi kia, "Tửu lượng của ta rất tốt.
"Vưu Nhiên cúi đầu nhìn khóe mắt Mục Phỉ ửng đỏ, thậm chí mặt nguyên bản quá mức tái nhợt vì phản ứng của cồn mà lộ ra đỏ ửng, có vẻ ——Thật đáng yêu!!!Vưu Nhiên phát hiện Mục Phỉ đại nhân của nàng cư nhiên còn có một mặt đáng yêu như vậy, mặc kệ là thân thể hay là tính cách giờ phút này đều nhu hoà, mềm rất nhiều, làm nàng nhịn không được muốn nhìn lại nhìn, lại chìm sâu vào trong đó.
Rõ ràng tửu lượng cực kém, lại phi thường thích rượu, còn tự xưng là tửu lượng mình thật tốt, Mục Phỉ đại nhân cư nhiên có ngày như vậy, ở trước mặt Tiểu Vưu Nhiên nàng làm trò cười cho thiên hạ.
Vưu Nhiên nghĩ đến đây không khỏi cười một cái.
"Đại nhân, tửu lượng ngài thật tốt, nhưng ta nghĩ vẫn luôn bảo trì tư thế như này ngài sẽ khó chịu, ta muốn mang ngài qua bên kia nghỉ ngơi.
" Ngữ khí Vưu Nhiên cực kỳ mềm nhẹ, nàng bắt đầu trấn an công chúa điện hạ khó có khi mềm nhũn.
Mục Phỉ nghe, cô không đổi chỗ, cô cảm thấy sô pha khá tốt.
Vì thế nàng buông lỏng ra, trụ ở cổ tay Vưu Nhiên, có chút giận dỗi mà rời khỏi vị trí một chút.
Vưu Nhiên ngồi xổm xuống, nhìn vị đại nhân cáu kỉnh này, có chút bất đắc dĩ.
"Đại nhân, ngài còn nhận ra ta là ai sao?"Vưu Nhiên nhìn gương mặt tuyệt mỹ của Mục Phỉ giờ phút này đang có biểu tình cực kỳ kiều nhu, nàng đột nhiên có điểm ghen.
Chính là nàng suy nghĩ, đại nhân có phải xem nàng trở thành người khác hay không cũng hoặc là khi đại nhân uống say ở trước mặt những người khác cũng là cái dạng này sao? Trong lòng Vưu Nhiên bị một đoàn nôn nóng cùng ghen tỵ vô danh chiếm cứ hơn phân nửa, nàng lần đầu tiên cảm nhận được loại cảm xúc trái chiều này, bộ dáng đại nhân bảo bối của nàng bị người khác nhìn thấy như vậy, nàng sẽ phi thường khó chịu.
( Muốn đem Mục Phỉ giấu đi, không cho bất luận kẻ nào thấy dáng vẻ này của Mục Phỉ.
)Tư tưởng hắc ám như vậy nảy lên trong lòng, ngoài cửa sổ đột nhiên quát lên một trận gió lạnh lạnh lẽo đến thấu xương, ngay cả bồn lọc không khí trên cửa sổ kia diều điệp hoa cũng nhanh chóng khô héo.
Kia chính là thợ hoa cực khổ làm ra loại mới, cứ như vậy bị cảm xúc người nào đó hóa kéo xuống héo rút thành một đoàn nhỏ, tiểu hoa thợ ngày hôm sau khẳng định là muốn khóc.
"Ngươi là tiểu chó săn của ta Vưu Tiểu Cẩu.
"Thình lình, bên tai truyền đến một đường tiếng nói lãnh khuynh hướng cảm xúc nhu mị, lúc này mới đem tinh thần Vưu Nhiên lâm vào hắc ám lôi trở lại.
Tiểu chó săn Vưu Tiểu Cẩu?Là nói nàng sao?Đây là tên gọi đặc biệt dưới đáy lòng đại nhân đối với chính mình sao?Vưu Nhiên tức khắc liễm đi mây đen trên mặt, một đóa một đóa tiểu hoa toát ra trên đỉnh đầu.
Nàng thế nhưng được đại nhân cho chính mình biệt xưng, cùng người khác không giống nhau, cũng chính là mình ở đại nhân trong lòng là là là đặc biệt!Nàng có điểm điểm tiểu tự luyến mà tự mình an ủi.
"Ta là tiểu chó săn của ngài, vĩnh viễn.
" Vưu Nhiên theo ý Mục Phỉ, ôn nhu tiếp nhận lời nói.
Mục Phỉ nghe được Vưu Nhiên quyết đoán biểu lộ chính mình tiếp thu cái thân phận này như thế, nhịn không được vươn đầu ngón tay nhéo khuôn mặt nhỏ phấn nộn nộn Vưu Nhiên một phen, thậm chí còn không tận hứng, lại chọc chọc chóp mũi đối phương.
Vưu Nhiên đành phải tùy ý đối phương đối với mặt mình tùy ý đùa nghịch, cho dù bị niết có điểm đau, nhưng nàng vui vẻ.
Mục Phỉ chạm đến giống một cây mềm mại lại trí ngứa giống lông chim lay động tim nàng, vẫn luôn trêu chọc, chọc đến toàn thân nàng đều thoán nổi lên ngọn lửa dục vọng, thay nàng thiêu đốt, càng lúc càng lớn.
Vưu Nhiên biết, còn tiếp tục như vậy, nàng rất muốn đánh lén bầu trời trước mặt nàng.
Nàng có thể mượn hôm nay đối với đại nhân làm quỷ kế sao?Nàng thật sự rất muốn đem quần áo đại nhân lôi kéo xuống dưới, ở trên người đối phương, không kiêng nể gì lưu lại ấn ký của mình.
Làm chuyện người trưởng thành nên làm.
Nhưng nàng cuối cùng còn cầm tay Mục Phỉ đại nhân lung tung chạm đến nàng, tay đối phương thậm chí đang nhéo vành tai cực kỳ mẫn cảm của nàng, nếu không phải biết đại nhân là uống say thần chí không rõ, nàng nhất định cho rằng đại nhân là đang cố ý dụ hoặc nàng.
"Đại nhân, Vưu Nhiên đem ngài ôm đến trên giường nghỉ ngơi.
"Vưu Nhiên nuốt hạ nói ra, rất là gian nan mượn cơ hội muốn dời đi lực chú ý.
Chính là lúc nàng vừa muốn cong người, chỉ thấy vị đại nhân vốn là dựa ở trên sô pha mềm xốp đột nhiên dùng một chút lực đem nàng lập tức kéo lại dưới thân.
Vưu Nhiên nặng nề mà té lăn quay trên sô pha.
"Đại, đại nhân!"Vưu Nhiên bị nhất cử động này của Mục Phỉ dọa nhảy dựng, đối phương cư nhiên ngay lúc nàng chưa chuẩn bị ấn ở trên sô pha, từ từ nhìn xuống.
"Ngươi làm sao lại nói lắp? Tiểu Vưu Nhiên.
" Mục Phỉ híp mắt, buồn cười nói thầm một tiếng.
Loại tình huống này, nàng không có phá âm chính là chuyện tốt, bởi vì đại nhân chính đang ngồi khoá trên người nàng.
"Đại nhân, Vưu Nhiên có chút khẩn trương! ! " Vưu Nhiên cảm thấy chính mình thật cực kỳ mâu thuẫn, nàng cực lực mà khắc chế, áp lực lửa dục, nhưng Mục Phỉ đại nhân lại gắt gao câu lấy linh hồn cùng thân thể của nàng như vậy, khiến cho nàng được chịu dày vò.
Làm ơn, này không phải dấu hiệu tốt.
Mục Phỉ buông xuống con ngươi, Kim Hạt Sắc trong ánh mắt như là tràn đầy sao trời, ánh sáng lập loè ôn nhu.
Thật lâu sau, cô mở miệng nói.
"Tiểu chó săn, sinh nhật vui vẻ.
"Vưu Nhiên kinh ngạc không nói ra lời, đại nhân cho dù là lúc ý thức không thanh tỉnh, lại vẫn như cũ nhớ rõ hôm nay là sinh nhật 18 tuổi của nàng, còn ôn nhu mà chúc phúc nàng sinh nhật vui vẻ như thế.
"Đại nhân, ngài mau nhéo ta một chút, nhìn xem ta có phải đang nằm mơ không.
"Vưu Nhiên nương ánh đèn ấm áp trên đỉnh đầu, nhìn chăm chú Mục Phỉ đại nhân đang đè phía trên mình, nàng vừa mừng vừa sợ.
Mục Phỉ nhịn không được bật cười.
Vưu Nhiên si mê mà nhìn Mục Phỉ tươi cười, có điểm không biết làm sao mà chớp chớp mắt, nàng không biết chính mình nơi sai gì rồi.
Mục Phỉ câu lấy sợi tóc Vưu Nhiên, sau đó cúi người thấp xuống, đến gần cổ Vưu Nhiên, tay phải cố ý vô tình mà chạm đến kia nơi yếu ớt nhất của con người.
Vưu Nhiên tựa như một con chim nhỏ mới vừa cánh sinh trưởng, cổ càng theo mạch đập ở mãnh liệt nhảy lên, nơi đó mặt là cung cấp toàn bộ máu tươi nhất cho thân thể.
Không thể không nói, cái này làm cho cô có điểm quyến luyến đến thậm chí muốn cắn lên đó một ngụm.
Cô chỉ muốn hút máu tiểu chó săn Vưu Nhiên này.
Bị đè ở trên sô pha Vưu Nhiên tựa hồ cảm nhận được cảm giác đói khát của Mục Phỉ đại nhân thân ái của nàng đang dần dần mãnh liệt.
Rốt cuộc ở gông cùm xiềng xích trên cổ nàng càng ngày càng nặng, đôi mắt đều như bóng ma chỗ dần dần nhiễm màu đỏ.
"Đại nhân, ngài muốn hút máu ta sao?" Vưu Nhiên nằm ở trên sô pha, tùy ý tay lạnh băng của Mục Phỉ chặt chẽ nắm lấy cổ mình, sau đó nhẹ giọng ôn nhu hỏi.
Đôi mắt màu kim hổng đang cực lực khắc chế trong xúc động muốn hút máu trong cơ thể.
Nhân cách thanh tỉnh Mục Phỉ đang khống chế được tư duy.
"Tiểu chó săn, ngươi không sợ hãi sao?" Mục Phỉ đem cả người Vưu Nhiên bao phủ ở dưới bóng ma, ánh mắt sáng quắc mà mà nhìn chằm chằm mặt còn có cổ thiên nga trắng nõn của Vưu Nhiên.
Sợ hãi?Nàng đương nhiên sợ hãi, nàng sợ hãi người đang nàng nói hai chữ "Sợ hãi" này lúc sau, đại nhân nàng liền sẽ thu tay lại không hề chạm vào nàng.
Nếu nói, bị răng nhọn đâm vào cổ sau đó đau đớn mang đến thật không biết sợ hãi, chuyện này thật sự không đáng kể chút nào.
Vưu Nhiên đồng dạng dùng ánh mắt nóng cháy nhìn chăm chú người phía trên, sau đó lắc lắc đầu, nói,