Tô Sang bắt đầu thực hiện kế hoạch mà Vĩnh Hạnh đã giao cho mình, anh ta bỏ thuốc sổ vào thức ăn của tài xế riêng đưa Huân Khê đi về thăm ba của mình để dễ dàng thay thế, Tô Sang đưa Huân Khê rời khỏi dinh thự của Tống gia cô cũng chẳng hoài nghi gì nhiều nên đã để Tô Sang đưa mình đi.
Đến nơi Tô Sang đi xuống mở cửa cho Huân Khê anh ta cố tình ngã vào người của Huân Khê để cho người khác chụp lại khoảng khắc này rồi Tô Sang tỏ vội vàng cúi đầu xin lỗi.
“ Xin lỗi nhị thiếu phu nhân tôi chỉ là mất thăng bằng nên mới ngã vào người của cô.
”
Huân Khê có bản tính lương thiện cô không hề để bụng những việc này.
“ Không sao đâu.
”
Nói rồi cô đi vài bên trong để thăm ba của mình, đến lúc quay về Tô Sang nói là có một vài món đồ cần lấy nên phải về nhà để lấy, Huân Khê cũng không làm khó Tô Sang cô bảo anh ta cứ quay về nhà lấy rồi đưa cô về Tống gia cũng được, Tô Sang lại tiếp tục giở trò anh ta nói với Huân Khê.
“ Thưa Nhị thiếu phu nhân hình như lốp xe đã bị hỏng cô có thể xuống để tôi kiểm tra có được không.
”
Huân Khê gật đầu rồi đi xuống Tô Sang bảo Huân Khê đi vào hiên nhà của mình đứng vì trời khá nắng cô cũng cảm thấy rất nóng nên đi vào trong đó đứng, Tô Sang giả vờ loay hoay kiểm tra rồi đi vào nói với Huân Khê.
“ Cũng may là không sao chúng ta đi thôi thưa nhị thiếu phu nhân.
”
Hai người ngồi vào xe nhưng có một người luôn theo sát và đứng đó liên tục chụp lại từng khoảng khắc của Huân Khê và Tô Sang, là do Vĩnh Hạnh sắp xếp tất cả cô ta muốn Huân Khê không còn đường chối cãi vì bằng chứng đã quá rõ ràng.
Tô Sang lái xe đưa Huân Khê về lại Tống gia.
Tống Bách Niên cũng đã quay về sau một thời gian dài đi ra công tác, Huân hơi bất ngờ vì sự xuất hiện của hắn cô đi vào bên trong mỉm cười nói.
“ Anh về khi nào vậy ?”
Tống Bách Niên hờ hững trả lời.
“ Chỉ mới về được một lúc.
”
Huân Khê gật đầu nói.
“ Vậy anh lên phòng nghỉ ngơi đi.
”
Tống Bách Niên kéo Huân Khê lại ngồi vào lòng của mình rồi nói.
“ Em cảm thấy cơ thể