Sau hôm cầu hôn ấy hai người vẫn còn ở lại Mỹ chơi một thời gian. Mấy ngày này Cố Hạ Mẫn cũng thân thiết hơn với ba mẹ của Phong Hàn Thần.
"Mẹ, cái này nấu như vậy đã đúng chưa ạ?"\- Cố Hạ Mẫn đang ở trong bếp nấu ăn cùng với mẹ của Phong Hàn Thần.
Bà Phong thấy cô học nghiêm túc liền bật cười: "Nấu ăn không giống các con ở bên ngoài làm ăn đâu, đừng căng thẳng."
Cố Hạ Mẫn cười ngượng: "Con biết rồi!"
Còn về hai cha con nào đó bây giờ đang ngồi đánh cờ ở ngoài phòng khách. Haiz, nhưng mà cái không khí vô cùng kì lạ nha.
"Ba, ba có thể quản vợ của ba một chút không? Ngày nào mẹ cũng lôi vợ con ra ngoài đi lung tung!"\- Phong Hàn Thần đi một nước cờ nói.
Là do mẹ anh ngày nào cũng lôi Cố Hạ Mẫn cùng ra ngoài không mua sắm cũng là làm đẹp khiến hai người không còn nhiều thời gian ở bên nhau.
"Còn nói ta, con quản nổi vợ con sao?"\- ba của Phong Hàn Thần cũng đi một nước cờ nhìn con trai.
"Là vợ ba dạy hư vợ con!"\- Phong Hàn Thần cũng không vừa.
"Vậy con có thể làm gì?"\- ông nhìn con trai mình thách thức.
"..." cứng họng rồi.
Quả thật hai người đàn ông này hoàn toàn không có tiếng nói trong ngôi nhà này. Hết cách, người xưa có câu đội vợ lên đầu là trường sinh bất lão mà.
Sáng hôm sau mặc kệ mẹ mình, Phong Hàn Thần nhất quyết đưa Cố Hạ Mẫn cùng ra ngoài. Anh đưa cô đến một tiệm áo cưới.
"Adwade thiếu gia, ngọn gió nào đưa anh tới đây vậy?"\- một người đàn ông chạc tuổi Phong Hàn Thần đi ra niềm nở chào hỏi.
"Không chào đón? Chúng tôi có thể về!"\- Phong Hàn Thần nhìn anh ta nói.
"Sao cậu chẳng thay đổi gì hết vậy? Tính tình cọc cằn."\- người kia cười nói.
"Cậu thì có nhỉ?"\- Phong Hàn Thần đỡ trán.
"Xì, ai yo, người đẹp này là người cậu nhắc tới đó sao? Xin chào mỹ nhân."\- anh ta quay sang Cố Hạ Mẫn cười đùa.
Phong Hàn Thần thấy anh ta sắp đến gần liền ôm eo cô kéo về phía mình: "Tránh xa vợ tôi ra một chút!"
"Làm gì vậy? Tôi cũng đâu phải dịch bệnh?"\- anh ta làm mặt đáng thương.
Phong Hàn Thần mặc kệ hắn quay sang Cố Hạ Mẫn: "Em cứ mặc kệ hắn. Mà tốt nhất tránh xa hắn ra một chút. Sẽ hư người."
Cố Hạ Mẫn nghe xong cũng gật đầu. Quả thật nên tránh xa tên lập dị này ra một chút.
Hắn ta nhìn Phong Hàn Thần: "Cậu có thể đừng bôi nhọ tôi được không?". Nói với Phong Hàn Thần xong lại quay sang cô: "Tôi là bạn của Adwade thiếu gia đây, Peter."
"Anine!"\- Cố Hạ Mẫn dùng tên lúc ở Pháp để tiện xưng hô. Dù sao anh ta cũng là người ngoại quốc.
"Được rồi, đừng đùa nữa. Đồ tôi dặn cậu thế nào rồi?"\- Phong Hàn Thần cắt ngang.
"Xong rồi! Đi lối này."\- Peter dẫn hai người đi lên tầng hai.
Ở chỗ này có 3 mẫu áo cưới đã được chuẩn bị xong xuôi. Peter nhìn cô cười: "Mỹ nhân, hôm nay cô phải vất vả rồi."
Cố Hạ Mẫn khó hiểu nhìn sang Phong Hàn Thần. Anh hiểu ý liền giải thích: "Anh nhờ cậu ta may váy cưới cho em! Em vào trong thử xem có ưng không!"
"Mới có mấy ngày..."\- Cố Hạ Mẫn khó tin.
Từ hôm Phong Hàn Thần cầu hôn cô đến nay mới qua có một tuần mà anh đã chuẩn bị xong. Có chút không ngờ nha.
Phong Hàn Thần không nói chỉ cười đưa cô vào trong phòng thử đồ.
Bộ thứ nhất là một thiết kế theo kiểu công chúa. Phần đuôi váy được tạo thành từ nhiều lớp vải lụa. Cố Hạ Mẫn không thích kiểu thiết kế này.
Bộ thứ hai lại là kiểu váy đuôi cá nhưng vì phần lưng lộ quá nhiều nên Phong Hàn Thần không ưng.
Bộ thứ ba cũng là bộ hợp ý cả hai nhất. Đó là một thiết kế hở vai.