Trên đường Thinh Đường ở Giang Thành có một cửa hàng người lớn tên là Khoái Lạc Đỉnh Phong, có một cô bé học sinh trung học luống cuống đứng đó với sắc mặt trắng bệch.
“Trọn gói dịch vụ là 29 triệu 700 nghìn, trước tiên phải giao 3 triệu tiền đặt cọc.
” Tôi ngậm điếu thuốc, quan sát cô bé, gương mặt lớn chừng bàn tay của cô bé trông càng ngây ngô hơn trong bộ đồng phục học sinh, dáng người gầy gò, nhưng mà lại có bộ ngực căng tròn.
Bị tôi nhìn chăm chú, cô bé hơi không được tự nhiên: “3 triệu… trên người của em chỉ có 210 nghìn, số tiền còn lại có thể chờ đến lúc em có tiền rồi trả cho anh được không?”
“Hai trăm mốt thì hai trăm mốt, bỏ tiền lên trên bàn đi, em có thể đi rồi, ba ngày sau sẽ trả lời cho em.
”
“Anh… anh sẽ không lừa đảo đó chứ?” Cô bé nửa tin nửa ngờ, 210 nghìn trong lòng bàn tay đã bị mồ hôi của cô bé làm thấm ướt.
“Đã nhận ủy thác của người khác, dốc lòng làm việc để người khác, thành thật, hiệu suất cao, giữ chữ tín, giữ bí mật, đây chính là phương châm trong cái nghề này.
Này, câu nói lúc nãy của em là đang chất vấn đạo đức nghề nghiệp của anh đó.
” Kéo tiền mặt ở trong tay của cô bé qua, tôi phất tay, đuổi cô bé đi khỏi.
Thấy như vậy, tôi tin là có không ít người đã hiểu lầm tôi, cho rằng tôi là một tên khốn nạn bắt nạt trẻ vị thành niên, dụ dỗ thiếu nữ.
Thật ra không phải vậy đâu, tôi làm mọi chuyện là do giúp cô bé mà thôi.
Tôi tên là Cao Lãng, là chủ cửa hàng của cửa hàng người lớn này, đương nhiên cái gọi là chủ cửa hàng chỉ là một loại ngụy trang, thân phận thật sự của tôi là thám tử tư.
Tìm người, tìm kiếm thi thể, làm gián điệp kinh doanh, chống hàng giả và bảo vệ quyền lợi các vụ án oan không được hỗ trợ, đều được công ty của chúng tôi xử lý.
Trở về chủ đề chính, cô bé lúc này đến để tìm tôi tên là Hạ Gia Ý, vốn dĩ là một cô bé học sinh trung học.
Sở dĩ cô bé xuất hiện ở đây cũng là bởi vì một chuyện không thể tưởng tượng nổi.
“Hồi tuần trước anh trai của em vừa mới mất tích, e là bây giờ anh ấy đã bị giết.
” Cô bé vừa mới bước vào cửa thì vẻ mặt đã bối rối kinh hồn.
“Đây là vụ án