*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tần Ninh vung tay, thu lại ấn ký.
Cấp 7!
Ánh sáng lóe lên, cấp bậc trên lệnh bài cuối cùng cũng tăng lên.
Tần Ninh hiểu được, đạt đến cấp 6 mà muốn tăng lên thì càng khó hơn.
Lúc này, nâng cấp được thì phải nhờ đến cấp bậc phong phú của hai người kia.
“Cảm ơn nhé!”
Tần Ninh phủi tay, nhìn thi thể của hai người.
Mà lúc này, nhóm Diệp Viên Viên cũng hoàn toàn sửng sốt.
Đám hổ Hắc Bạch Sát kia đáng sợ vô cùng, mấy chục tên đệ tử còn lại không còn chỗ dựa, mất hết lực chiến đấu, một vài người muốn bỏ chạy, nhưng đám hổ Hắc Bạch Sát kia sao có thể cho phép!
Từng bóng người ngã xuống, cuối cùng mọi thứ cũng trở nên yên ắng.
Cửa sơn cốc nồng nặc mùi máu.
Lúc này, ba người Lục Huyền, Trương Tiểu Soái và Tuân Ngọc lại nhìn sang Tần Ninh, ánh mắt hoàn toàn sững sờ.
Cảnh giới Linh Hải tầng 6 ngăn chặn được công kích của cảnh giới Linh Hải tầng 9!
Thật sự là đại biến thái!
“Đừng có sững sờ nữa!”
Tần Ninh cười nói: “Nhặt ấn ký đi, đám này đều là tinh nhuệ của Thiên Tử Đảng và Liễu Môn, đẳng cấp sẽ không thấp, chắc là sẽ lên cấp 6 mỗi người đó!”
Mọi người nghe vậy thì đều trở nên xúc động.
Không bao lâu sau, bọn họ đều nhặt trở về.
Nhất thời cấp bậc lệnh bài của mỗi người đều đạt đến cấp 6.
Đây là chuyện mà bọn họ không dám tưởng tượng đến.
“Cấp 6... Đạt cấp 6 rồi...”
Trương Tiểu Soái hưng phấn nhảy nhót.
“Được rồi!”
Tần Ninh lại nói: “Tiếp theo, chúng ta phải tiêu hóa một chút Cửu Thiên Ngọc Lộ, dù gì thì nó mới có lợi cho sự thăng cấp của chúng ta!”
“Được!”
“Bòooo...”
Tiểu Thanh cũng dựa vào người Tần Ninh, gần như là dí sát vào.
“Có phần của ngươi đây!”
Tần Ninh cạn lời, vung tay ra mở bình hồ lô.
Tiểu Thanh há miệng, nuốt luôn cả bình hồ lô đựng Cửu Thiên Ngọc Lộ.
Mấy người thấy cảnh đó thì quay sang sững sờ nhìn nhau.
Cho con bò này... cả bình hồ lô luôn à?
Một ngày một đêm trôi qua, sáu người Tần Ninh đều đang ở trạng thái tu hành.
Còn cả khu thí luyện đã hoàn toàn bùng nổ.
Đệ tử đứng thứ 10, thứ 9 và thứ 2 trong nhóm mười cao thủ đứng đầu nội viện lần lượt là Tổ Hùng, Liễu Xán, Liễu Thanh Thừa đã bỏ mạng.
Mà tất cả đều chết dưới tay một người.
Tần Ninh!
Nhất thời, toàn bộ khu thí luyện đều đang thảo luận về cái tên Tần Ninh.
Trong rừng, ở một khu đất trống, có mấy người đang đứng dậy.
Cô gái đứng đầu mặc đồ da bó sát, cơ thể quyến rũ, lồi lõm đúng chỗ.
“Tin tức chuẩn xác chứ?”, cô gái tóc dài buộc cao, nhìn vô cùng gọn gàng.
“An sư tỷ, chuẩn xác ạ!”
Một đệ tử khác chắp tay nói: “Tin tức này do Cổ Hạt tung ra, tên này suýt thì chết theo, cuối cùng cũng may mắn chạy được!”
“Cổ Hạt luôn ra tay ác độc, lần này lại đến mức phải chạy trốn, xem ra Tần Ninh này không đơn giản đâu!”
Giọng nói của cô gái trong trẻo, không hề õng ẹo.
“An sư tỷ xếp số 5, mạnh hơn Cổ Hạt không chỉ 1 cấp. Tần Ninh này...”
“Không cần!”
Cô gái phất tay: “Tần Ninh đó giết người của Thiên Tử Đảng và Liễu Môn, ta nghĩ bọn họ sẽ không cam tâm bỏ qua đâu. Chỉ còn 7 ngày nữa là kết thúc thí luyện, ta mới chỉ được đến cấp 7, cần phải thăng nữa!”
“Dạ!”
Đồng thời, ở bên bờ sông, cũng có người đứng dậy.
Người này cao gầy, mặc trường sam màu trắng, nhìn rất nho nhã.
“Thai Phi, nhìn ngươi nhã hứng quá cơ!”
Một người đột nhiên xuất hiện, nói với hắn ta.
“Cổ Hạt, ngươi đến đây làm gì?”
Thanh