Hứa Thông Thiên gật đầu: "Đúng vậy!"
Vương Uyên lại nói: "Hứa trưởng lão, nếu có thời gian xin hãy giúp lão phu nói mấy lời tử tế trước mặt Tần công tử.
Nếu lão phu có thể cùng Tần công tử uống trà thì càng tốt!"
"Được, nhất định, nhất định!"
Khi kỳ nội viện thí luyện kết thúc, Tần Ninh đã thẳng tay tàn sát, không thèm quan tâm đến quy định của học viện.
Tuy nhiên, hành động đó lại được viện trưởng ngầm cho phép, không hề trừng phạt.
Chuyện này chưa từng được truyền ra ngoài, ngay cả các trưởng lão và đệ tử biết chuyện cũng không dám nói ra.
Bọn họ đều có thể thấy được Tần Ninh đáng sợ như thế nào và viện trưởng đã nhẫn nhịn như thế nào, nên bọn họ cũng biết Tần Ninh là một người thâm sâu khó lường.
Ở một nơi khác, Diệp Viên Viên đang đứng bên ngoài một đình viện.
Bên cạnh nàng, có hai vợ chồng cũng đang đứng, nét mặt rất ân cần.
"Viên Viên, con đã đột phá cảnh giới Linh Luân tầng 1 rồi sao?"
Diệp Thông Nguyên kinh ngạc nhìn con gái.
Sau khi biết được Diệp Viên Viên có hoàng thể là Cửu Chuyển Linh Lung thể, ông ta đã vô cùng kinh ngạc, biết con gái mình sau này sẽ có tương lai vô hạn.
Nhưng mà, ông ta quả thực không ngờ chỉ trong khoảng nửa năm, Diệp Viên Viên từ cảnh giới Linh Hải đã vượt qua cảnh giới Linh Đài, cuối cùng tiến thẳng lên cảnh giới Linh Luân.
Thật sự không thể tin được.
“Đột phá cảnh giới quá nhanh có thể khiến căn cơ bất ổn, con gái của ta, chúng ta phải nâng cao cảnh giới chậm rãi, đi bước nào chắc bước đó mới được!”, Diệp Thông Nguyên lo lắng nói.
Nếu những lời này mà bị người khác nghe thấy được, nhất định sẽ tức tới mức phun máu.
Võ tu trong thiên hạ có ai không mong muốn trở thành một vị thánh vượt qua cả các đại hiền triết?
Nhưng bay giờ Diệp Thông Nguyên lại cảm thấy con gái mình thăng cấp quá nhanh, nên chậm lại một chút.
"Ông lo nhiều quá rồi!"
Cốc Nguyệt Hàn đứng bên cạnh bĩu môi nói: "Tần Ninh kiến thức uyên bác, nhất định là đã từng gặp được đại cơ duyên, nói không chừng còn lấy được đại năng truyền thừa từ thời viễn cổ, hắn còn hiểu biết hơn ông nhiều".
"Nếu hắn cảm thấy con gái chúng ta thăng cấp nhanh như vậy cũng không sao, vậy thì không thành vấn đề!"
Nhìn thấy bộ dáng của cha mẹ, Diệp Viên Viên cười khổ.
Cảnh giới Linh Luân tầng 1, tu vi tăng lên như vậy đúng là rất nhanh.
Tuy nhiên, ở trong mắt Tần Ninh thì đó chỉ là vừa đạt đủ tiêu chuẩn.
“Con gái ngoan, đây là Ngọc Linh Chi ngàn năm tuổi, con cầm đưa cho Tần công tử chữa trị vết thương!”, Diệp Thông Nguyên lúc này mới nói: “Lần trước sau khi cứu được mẹ của con ta còn chưa có dịp cảm tạ Tần công tử, hắn còn giúp cho con khai mở Cửu Chuyển Linh Lung thể, còn giúp cho mẹ của con...”
"Cha, Tần công tử không có gì đáng ngại".
"Nói bậy, ta nghe nói Tần công tử bị kiếm đả thương, sao có thể không sao được?"
Cốc Nguyệt Hàn cũng nói: "Con mau cầm lấy đưa cho Tần công tử đi.
Đây là tâm ý của chúng ta".
Diệp Viên Viên mỉm cười bất lực.
Cùng lúc đó, ở phía bên kia, trong một góc tại khu nhà chung.
"Hâm Hâm!"
Thánh Tâm Duệ kéo Tần Hâm Hâm lại, cười nói: "Tần đại sư thế nào rồi?"
"Lần này cha ta bảo ta mang theo một cây Ngọc Linh Chi ngàn năm tuổi tới đây.
Loại này là tốt nhất để chữa trị cho võ giả bị kiếm đả thương đó".
“Thánh công tử, Ninh ca của ta không sao, công tử đừng lo lắng!”, Tần Hâm Hâm cười nói, nhìn về phía cây Ngọc Linh Chi ngàn năm tuổi, khóe miệng suýt chút nữa là nhiễu nước miếng đầy ra đất.
"Còn đây là Trúc Hải đan, là linh đan nhất phẩm, tổng cộng có mười viên, xem như là quà tặng mừng cậu tiến vào học viện Thiên Thần".
Thánh Tâm Duệ lấy ra một cái bình ngọc, cười nói: "Từ nay về sau đừng khách sáo như vậy, cứ gọi Thánh huynh đệ là được".
"Cái này quý quá, ta không nhận được đâu!"
Lúc này, Thánh Tâm Duệ lại nói: "Cậu không nhận chính là đang coi thường ta, ta là đan đồng của Tần đại sư, cậu là đệ đệ của Tần đại sư, đây là chuyện mà ta nên làm!"
Cùng lúc đó, ở bên kia đường, có một bóng người đang đứng bên cạnh xe ngựa.
"Thái tử điện hạ!"
Tần Sơn cùng Tần Hải cung kính chắp tay chào thái tử Minh Vũ.
Mặc dù đệ đệ của hai người dường như không để vị thái tử điện hạ này vào trong mắt, nhưng họ thì khác.
Hai người lớn lên ở thành Lăng Vân, mà thành Lăng Vân chỉ là một góc của đế quốc Bắc Minh, dân số hơn trăm vạn dân xem ra là nhiều, nhưng so với đế quốc Bắc Minh thì vẫn còn kém xa.
Đối mặt với hoàng thất bá chủ, người kế vị hoàng đế trong tương lai, trong lòng hai huynh đệ đương nhiên vẫn