“Đương nhiên là có rồi!”
Kiếm Tiểu Minh tràn đầy tự tin nói: “Trong từ đường của Kiếm gia ta thờ phụng di ảnh của lão tổ, đó chính là bẳng chứng.
Còn có thanh kiếm này nữa”.
Kiếm Tiểu Minh tràn đầy phấn khởi nói: “Cái này là ta lấy được ở bên trong đất tổ của Kiếm gia”.
Nghe thấy vậy, Tần Ninh liếc nhìn Kiếm Tiểu Minh một cái, nói: “Ngươi không muốn nói thật, thì thanh kiếm này, ta cũng không cần xem nữa”.
“Kiếm Âm Sơn sinh ra ở bên trong vùng đất Cửu U, chính là người của vùng đất Cửu U, cũng không phải là người ở trên Cửu U đại lục này, càng không phải người của cương quốc Nam Yến, ngươi đi đến đất tổ nào?”
Nghe thấy những lời này, Kiếm Tiểu Minh lập tức kinh ngạc nhìn Tần Ninh.
“Ngươi rốt cuộc là ai?”
Tần Ninh không nhanh không chậm nói: “Ta là ai không quan trọng, kiếm này, rốt cuộc ngươi có muốn bán không?”
“Thanh kiếm này, thật ra đến cũng rất kì lạ.
Kiếm gia nhà ta vốn là gia tộc lớn nhất nhì ở trong thành Cam Ninh này, thế nhưng ba tháng trước, ông nội của ta, Kiếm Minh Sơn bất ngờ bị thương ở bên trong sơn mạch Nam Yến, Kiếm gia lập tức đại loạn, Phần gia và Nhạc gia lại liên thủ chèn ép, bây giờ còn định ra ước hẹn ba trận chiến cái gì đó”.
“Ba ngày sau, ba gia tộc lớn, cử ra ba người thế hệ trẻ tuổi không quá hai mươi giao chiến với nhau, nếu như Kiếm gia thua thì phải bồi thường tổn thất cho hai gia tộc còn lại”.
Bồi thường tổn thất?
Tần Ninh nhìn Kiếm Tiểu Minh, lộ ra ánh mắt khó hiểu.
Kiếm Minh Sơn