"Điều này thì liên quan gì đến kiếm Âm Càn trong tay ngươi?", Tần Ninh hỏi lại.
"Ta không cam tâm, kết quả là Phần Thương của Phần gia còn tìm đến khiêu khích ta nên bị ta đánh một trận tơi bời, chuyện này bị cha ta biết nên đã giam ta lại".
"Ở bên trong từ đường, ta quỳ gối trước bức hoạ tổ tiên, nuôi chí quyết trở thành một người như tổ tiên, rồi quay lại đáp trả sự ức hiếp bấy lâu của Nhạc gia và Phần gia".
"Sau đó! ta ngủ luôn trong từ đường, vừa tỉnh lại thì thấy mình đang ôm thanh kiếm này, ta không biết nó là cái gì, thế nên! "
"Thế nên ăn nói bừa bãi, bảo thanh kiếm này chính là linh kiếm thất phẩm, kiếm Âm Càn à?"
Kiếm Tiểu Minh bối rối cười.
"Ta cũng không muốn lừa ngươi, nên không bán cho ngươi nữa!"
"Cho ta xem kiếm này một chút!", ấy vậy mà Tần Ninh lại đưa tay ra.
Kiếm Tiểu Minh không hiểu tại sao nhưng vẫn giao trường kiếm cho Tần Ninh.
Vỏ kiếm loang lổ vết gỉ sắt, trông rất tồi tàn, không có gì đặc biệt.
"Thanh kiếm này vô dụng lắm, vỏ kiếm sứt mẻ tàn tạ, hơn nữa còn không thể rút kiếm ra, có lẽ là tuổi đời của nó khá