Hồng Trọng Khải lúc này muốn cười.
Tên nhãi này là không sợ chết hay là ngu si đây?
Chuyện này hắn ta vốn sẽ không bỏ qua, chỉ là bây giờ không có ai bên cạnh, thế mà tên này tưởng là hắn ta sợ đấy?
“Dù ngươi là ai, chuyện hôm nay, coi như ta nhận thua, nhưng nếu muốn ta xin lỗi, thì mơ đi”.
Hồng Trọng Khải khẽ quát: “Nhóc con, ngươi chắc không biết ngươi đang động vào ai hả”.
“Phi Hồng Môn ta kết làm thông gia với Thất Tinh Cung, quan hệ hòa thuận, cùng tiến cùng lùi mà cha ta là môn chủ Hồng Điền, đã là cảnh giới Thông Thiên”.
Cái gì!
Nghe đến đây, mọi người đều chấn động không ngớt.
Cảnh giới Thông Thiên chính là cự phách trên cả cảnh giới Thiên Nguyên.
Bình thường gia tộc trong tông môn có một võ giả cảnh giới Thông Thiên là có thể thăng thành tông môn hạng hai rồi.
Hóa ra môn chủ Phi Hồng Môn đã đạt cảnh giới Thông Thiên, thảo nào dạo này Phi Hồng Môn tùy tiện như vậy.
Bên trong Cửu U, cảnh giới Thiên Võ đều có thể có được chức vị tốt trong tông môn.
Mà võ giả cảnh giới Thiên Nguyên Tiểu Tam Nguyên là đủ để chống chọi một gia tộc nhỏ, trở thành thành chủ một thành.
Cảnh giới Thiên Nguyên Đại Tam Nguyên thì có thể lập một tông môn, nhưng cũng là tông môn hạng thấp nhất.
Mà cảnh giới Thông Thiên thì cũng đủ để xưng bá một phương, hoàn toàn tọa trấn được tông môn