Những âm thanh vang lên, mọi người sửng sốt.
Cánh tay của Hồng Trọng Khải lúc này nổ tung, cả người phun máu, chật vật lui lại.
Trong chớp nhoáng, tiếng phập truyền ra, tất cả đều cảm nhận được sự đau đớn, phảng phất như bọn họ đang bị đau vậy.
“Aaaaaaaa....”
Hồng Trọng Khải kêu thảm thiết, cùng cảnh máu tươi đầm đìa khiến người ta lạnh run.
“Thanh Vân tông? Không phải cái tông môn suy tàn kia sao? Bọn họ cũng được mời à?”
“Ai quan tâm được mời hay không, lần này coi như là đắc tội Phi Hồng Môn rồi.
Người của Phi Hồng Môn lúc này cực kỳ chói mắt, còn lâu mới chịu nhịn”.
“Đúng vậy”.
Một đám người hóng chuyện lúc này bàn tán ầm ĩ.
Hiện giờ là thời điểm náo nhiệt nhất trong thành Thiên Đạo, hành động của Thanh Vân tông lần này chính là vả một cái thật mạnh vào mặt Phi Hồng Môn.
Lần này xem ra là hai tông môn sẽ không chết không dừng đấy.
“Ta xin lỗi, ta xin lỗi!”
Hồng Trọng Khải bước xuống trước mặt Triệu Tiểu Nhạc, dập đầu bùm bụp: “Xin lỗi, xin lỗi!”
Nói xong, Hồng Trọng Khải liền định đứng dậy.
“Bồi thường thì sao?”, Tần Ninh hờ hững nói: “Một vạn linh thạch, đưa ra!”
Nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Tần Ninh, Hồng Trọng Khải bây giờ hoàn toàn hiểu ra, Tần Ninh sẽ giết hắn ta, thật sự giết, nếu như hắn ta không đưa.
“Ta đưa, ta đưa!”
Hồng Trọng Khải vội vàng lấy linh thạch ra, dùng ý thức giao cho Triệu Tiểu Nhạc, đứng dậy, thất thểu rời đi.
Thấy cuộc đấu kết thúc, những