Thấy không còn gì để thử nữa Tấn mới bắt đầu tiến hành làm nhiệm vụ.
Hắn không nhận nhiệm vụ chính tuyến luôn mà bắt đầu với nhiệm vụ hàng ngày.
Mấy nhiệm vụ này đề hết sức đơn giản nên chẳng mấy chốc, Tấn đã xử lý sạch sẽ, thu hoạch cũng rất khả quan.
Lúc này, Tấn đã lên lv24, bạc trong hành trang tăng lên một mảnh lớn. Hắn lại dùng số bạc này để nâng cấp kĩ năng cho Pikachu.
Làm xong hết, Tấn mới bắt tay vào chuỗi nhiệm vụ chính tuyến.
Do đẳng cấp và chênh lệch kĩ năng nên hầu hết, nhiệm vụ rất nhanh hoàn thành. Trong một buổi sáng, Tấn đã hoàn thành bảy nhiệm vụ, đạt được một số trang bị, cũng tăng lên level 25
Ước lượng đã đến giờ ăn cơm, Tấn hài lòng log out ra khỏi phó bản, dù không nhất thiết phải ăn mỗi bữa nhưng hắn lại thích cái không khí cả gia đình quây quần vui vẻ bên mâm cơm, điều này dù là bao nhiêu sức mạnh cũng không đem đến được.
Chạy đến phòng bếp, đúng như dự đoán, Ngọc Lan đang chuẩn bị thức ăn, ngửi thấy mùi thơm không ngừng xông vào mũi, Tấn đoán chẳng mấy chốc sẽ làm xong.
" Mẹ, ngài cần ta giúp gì không ?" Thấy mẹ mình bận rộn như vậy, Tấn cũng có lòng muốn giúp đỡ.
"Cũng không có gì, rất nhanh thì xong, ngươi chỉ cần ngồi đó chờ là được, để mẹ làm". Ngọc Lan vui vẻ đáp lại.
Tấn thấy mẹ vậy không nói gì thêm, chỉ là lẳng lặng đi bày bát đũa ra mâm.
Một lát sau, một bàn thức ăn thịnh soạn đã được bày ra, Dương Chiến Thiên và Tiểu Phượng cũng vừa lúc đến nơi.
" Nào, mọi người vào ăn cơm đi " Dương Chiến Thiên thúc giục, cả buổi sáng bận bịu tu hành, tập luyện, hắn bây giờ đang rất đói.
Tất cả ngồi vào ghế, vừa ăn vừa nói chuyện hết sức vui vẻ, Pikachu cũng được đặt ở một góc riêng. Dù mới được Ngọc Lan nhận nuôi không bao lâu nhưng hình như béo hơn một vòng.
Ăn xong cơm, Tấn bỗng nhiên mở miệng, nghiêm túc nói
" Mẹ, cha, Tiểu Phượng, ta có chuyện muốn nói cho mọi người"
Thấy Tấn vậy, tất cả hơi nghi hoặc, Ngọc Lan lên tiếng
" Tấn, nhi, có chuyện gì mà ngươi đột nhiên nghiêm túc vậy ??"
Không lập tức trả lời câu hỏi của mẹ, Tấn hỏi lại một câu
" Mọi người có tin vào luân hồi sao?"
Thực ra hắn có ý định nói hắn là một người chuyển thế đến cho bọn họ, dù sao chuyện này cũng không có gì đáng giấu giếm.
" Luân hồi ?? " Trên thế gian này thực sự có luân hồi sao ?". Tiểu Phượng ngữ khí mê mang
"Không, nhất định là có, ta đã đọc một số bí tịch, nói trên đại lục có người nhớ lại chuyện kiếp trước, nghe rất vô lý nhưng tu hành không thiếu cái lạ, điều gì cũng có thể xảy ra." Dương Chiến Thiên khẳng định một câu, hắn đi nhiều, gặp nhiều chuyện lạ, tầm mắt cũng rộng rãi hơn hai người phụ nữ.
" Cha nói không sai, thực sự là có luân hồi chuyển thế, tìm không đâu xa, ta chính là ví dụ tốt nhất" Tấn bình tĩnh nói nhưng rơi vào trong tai mọi người lại là một quả bom nặng kí.
Cả ba người hoang mang,mắt trừng to nhìn Tấn, chuyện này đến quá đột nhiên và bất ngờ, bọn họ nhất thời không biết làm sao.
" Ngươi nói thật sao, Tấn nhi"
Sau mấy giây thất thần, Ngọc Lan mới hỏi lại
" Tất nhiên là thật, việc ta có thể tu luyện một phần rất lớn là do thức tỉnh trí nhớ kiếp trước"
"Chẳng lẽ ngươi kiếp trước là một cường giả ?" Chiến Thiên không chắc chắn hỏi một câu.
" Không phải, kiếp trước nơi ta sống thậm chí không có linh khí, mọi người không đi theo hướng tu luyện mà phát triển khoa học kĩ thuật. Nhưng sự thực là cơ duyên mà ta đạt được là ở kiếp