Sáng hôm sau Xích Tung Hoành và Cố Bình Sinh không đi săn bắt hái củi, y dẫn cậu ra khoảng đất trống sau nhà rồi bảo cậu ngồi lên một tảng đá bằng phẳng đủ chỗ cho năm người ngồi sát nhau.Xích Tung Hoành tuy không thể điều khiển toàn bộ công lực nhưng nếu truyền công lực thì lại là chuyện khác bởi vì y còn có bảo vật trấn môn Sát Tâm Đạo. Y nói:“Trước khi truyền công cho con ta muốn giải thích một chút về môn phái chúng ta. Trong hắc đạo có lưỡng phái lục đạo, Sát Tâm Đạo của chúng ta thuộc lục đạo, võ công chúng ta tu luyện gọi là Ma Tâm Đại Pháp tuy nhiên muốn luyện Ma Tâm Đại Pháp phải có bảo vật trấn môn là Ma Tâm.”Cố Bình Sinh ngây thơ hỏi:“Ma Tâm là gì vậy nghĩa phụ?”Xích Hoành Trung mỉm cười nói:“Chút nữa con sẽ được tận mắt chứng kiến, nghĩa phụ cũng không rõ Ma Tâm là gì có nói là “tâm” mà cũng có thể nói là “ma” nhưng muốn luyện thành Ma Tâm Đại Pháp phải có Ma Tâm, khi luyện công bình thường sẽ tạo ra nội lực nhưng Ma Tâm còn sản sinh một lực lượng khác tạm gọi là ma lực. Ma lực không giống như nội lực tích trữ tại đan điền và theo máu di chuyển qua các kinh lạc mà ma lực tích trữ tại Ma Tâm và di chuyển quanh cơ thể thông qua thịt, xương hay mạch máu nói chung là di chuyển khắp nội thể mà không có bất kỳ hạn chế nào, điều này so với nội lực phải thông qua kinh mạch để truyền đến nơi cần sử dụng thì tốc độ di chuyển nhanh hơn nhiều và không bị tiêu tốn nhiều. Tu luyện Ma Tâm Đại Pháp và Ma Tâm sẽ có được đồng thời nội lực và ma lực, khi nội lực và ma lực hợp nhất, nội lực hết sẽ có ma lực bù vào còn khi ma lực hết sẽ có nội lực bù vào, cứ thế tuần hoàn không dứt, nội lực và ma lực sản sinh vô tận chính là cảnh giới cao nhất của Ma Tâm Đại Pháp gọi là Nhân - Ma - Tâm Hợp Nhất. Chi tiết sau này ta sẽ nói sau bây giờ ta sẽ truyền Ma Tâm cho con, dù có chuyện gì con cũng phải bình tĩnh tuyệt đối không được hoảng sợ!”Cố Bình Sinh tiếp thu một lượng lớn kiến thức mặc dù không hiểu rõ lắm nhưng vẫn gật đầu.Xích Tung Hoành ngồi xuống đối diện với Cố Trường Sinh rồi nhắm mắt toạ thiền, y tuy không điều khiển được toàn bộ nội lực nhưng lại có thể điều khiển hoàn toàn Ma Tâm, đầu tiên y dùng Ma Tâm hút toàn bộ nội lực và ma lực trong nội thể vào bên trong Ma Tâm rồi sau đó dùng bí thuật của Sát Tâm Đạo gọi là “Dẫn Tâm Pháp” dùng để truyền Ma Tâm lại cho truyền nhân tiếp theo, Dẫn Tâm Pháp sẽ phong ấn Ma Tâm vào trong một kết giới hình cầu.Hây!!!Xích Tung Hoành hô khẽ một tiếng, từ ngực trái của y nhô lên một khối u bằng với một trái bóng, da thịt khối u từ từ xuất hiện những vết nứt rồi bung nở ra như một cánh hoa, bên trong là một quả cầu xanh lam trong suốt và bên trong quả cầu là một quả tim đỏ rực còn đang đập nhưng quả tim này có khuôn mặt quỷ, hai cái sừng dài nhọn và uống lượn, miệng đầy răng nanh đang gào thét, trái tim này giống như một sinh vật sống đang vùng vẫy để thoát ra khỏi kết giới, không lẽ thứ này chính là Ma Tâm?Da thịt trước ngực của Xích Tung Hoành liền lại như chưa từng có chuyện gì xảy ra, Xích Tung Hoành từ từ đẩy quả cầu kết giới chứa Ma Tâm đến trước ngực trái Cố Bình Sinh, y mím môi:“Sinh nhi, ta chuẩn bị đưa Ma Tâm vào trong cơ thể con. Khi con hấp thụ Ma Tâm thì sẽ phải gánh chịu Ma Kiếp, con phải nhớ, Ma Kiếp chẳng qua là một loại ảo ảnh vô cùng chân thật nên dù có thấy chuyện gì dù kinh khủng tới đâu cũng tuyệt đối không được hoảng sợ, nếu con sợ hãi thì cơ thể sẽ bị Ma Tâm chiếm đoạt còn linh hồn con sẽ vĩnh bất siêu sinh!”“Vâng!”Xích Tung Hoành đưa Ma Tâm đến trước ngực trái Cố Bình Sinh rồi hô khẽ một tiếng “Giải!” Kết giới biến mất, Ma Tâm gào lên một tiếng ghê rợn rồi kích thước bành trướng gấp mười lần, xung quanh miệng Ma Tâm mọc ra mười mấy cái xúc tu như một con bạch tuột khổng lồ rồi Ma Tâm từ trên há miệng đỏ lòm như chậu máu ngoặm lấy đầu Cố Bình Sinh rồi như một con trăn từ từ nuốt chửng Cố Bình Sinh vào trong, cuối cùng Tâm Ma biến thành một cái kén hình trứng đỏ rực, phía trước kén chính là khuôn mặt ác quỷ của Ma Tâm.Cố Bình Sinh bên trong Ma Tâm đột nhiên thấy mình đang đứng ngập trong máu, máu cao đến tận đầu gối của cậu, bốc mùi tanh tưởi, cậu phóng tầm mắt ra xa chỉ thấy bầu trời đỏ rực như lửa còn mặt đất là biển máu vô tận, đây là đâu? Không lẽ mình đã chết rồi? Đây là địa ngục ư? Nếu đây là ảo ảnh thì đúng là quá chân thực rồi, thị giác, thính giác, khứu giác, vị giác và xúc giác của cậu đều cảm nhận được cậu thực sự đang đứng trong biển máu, hơn nữa còn là máu tươi, mùi tanh tưởi bốc lên khiến cậu nôn mửa một trận.Đột nhiên từ dưới biển máu trồi lên một bộ xương đỏ như máu, huyết cốt này biết cử động lao đến há miệng cắn lấy tay Cố Bình Sinh, sau đó vô số huyết cốt khác trồi lên, bọn chúng vây lấy cậu không ngừng ra sức cắn xé, Cố Bình Sinh cố gắng phản kháng nhưng chúng quá đông lại cực kỳ mạnh mẽ, vô số miếng thịt trên người cậu bị xé toạc ra, đau đớn không gì tả nổi. Ác mộng vẫn chưa dứt từ biển máu lại trồi lên vô số ác quỷ máu đầu có sừng tay cầm đao thương sáng loáng, huyết quỷ kẻ móc mắt kẻ cắt lưỡi, kẻ phanh thây kẻ lóc thịt, kẻ rút xương kẻ bưng chảo dầu, đây khác nào cực hình mười tám tầng địa ngục? Cậu lúc sống không làm điều gì ác sao chết lại phải chịu đau đớn đến nhường này?Đột nhiên trong đầu Cố Bình Sinh vang lên giọng nói của Xích Tung Hoành:“Sinh nhi! Con không được đầu hàng ảo giác của Ma Tâm! Hãy nhớ kỹ khẩu quyết: “Ý thủ linh đài, tâm vô chướng ngại, ngã thị tâm ma, ma tâm thị ngã, ngã tâm như nhất, vô ngã vô tâm.” Sinh nhi! Con tuyệt đối không được đầu hàng!”Ma Tâm tồn tại từ thời thượng cổ, hấp thu không biết bao nhiêu sát khí, oán khí, tà khí, tử khí nên ma tính đại thịnh, mỗi lần truyền nhân Sát Tâm Đạo hấp thụ Ma Tâm đều phải trải qua một khảo nghiệm sinh tử gọi là Ma Kiếp, nếu không vượt qua được ảo giác của Ma Kiếp thì thể xác sẽ bị Ma Tâm chiếm cứ còn linh hồn người đó cũng sẽ bị Ma Tâm hấp thụ, vĩnh viễn không thể siêu thoát. Chính vì lí do này mà Sát Tâm Đạo mỗi đời chỉ truyền cho một người hơn nữa còn phải trải qua quá trình tuyển chọn vô cùng khắc khe và kỹ càng, truyền nhân Sát Tâm Đạo không chỉ cốt cách tinh kỳ, tư chất cao mà còn phải ý chí vô cùng vững vàng để có thể vượt qua Ma Kiếp tuy nhiên Cố Bình Sinh không có cốt cách tinh kỳ cũng như tư chất cao mà chỉ có ý chí kiên cường nhưng Xích Tung Hoành vẫn truyền Ma Tâm lại cho cậu ngoại trừ mong muốn duy trì tính mệnh cho cậu thì còn do y hoàn toàn tin cậu đủ khả năng vượt qua Ma Kiếp.Khẩu quyết mà Xích Tung Hoành vừa nói cho Cố Bình Sinh là một phần của Dẫn Tâm Pháp dùng để chế ngự Ma Tâm và vượt qua Ma Kiếp nhưng đầu óc của cậu đơn giản hoàn toàn không hiểu gì, cái gì mà ngã rồi tâm thật khó hiểu, cậu chỉ có thể cố gắng vùng vẫy nhưng đã quá muộn cơ thể cậu đã bị phanh thây chỉ còn lại mỗi cái đầu. Khi một huyết quỷ chuẩn bị bổ đầu Cố Bình Sinh lấy não thì đột nhiên thất khiếu cậu phun lửa đỏ, lửa từ cổ cậu trào ra sau đó nhanh chóng tái tạo lại phần cơ thể bị chặt đứt. Cố Bình Sinh giẫm chân môt cái, lửa từ bàn chân cậu tuôn trào thiêu đốt biển máu, thiêu đốt huyết cốt lẫn huyết quỷ thậm chí cả bầu trời u ám cũng bị thiêu đốt. Khi biển máu và bầu trời biến mất, trước mặt cậu chỉ có Ma Tâm to lớn như một ngọn núi, Ma Tâm dường như đang run sợ cất tiếng hỏi:“Ngươi là ai?”Cố Bình Sinh cũng không hiểu tại sao mình lại nói ra những lời kỳ lạ, giọng nói cậu trở nên hùng hồn như chủ tể ngự trên cao:“Mở to con mắt chó của ngươi ra nhìn xem ta là ai!”Hai mắt Cố Bình Sinh phóng ra hai luồng sáng đỏ rực, hai luồng sáng chạm vào Ma Tâm lập tức phát nổ, chỉ nghe Ma Tâm thét lên một tiếng, vụ nổ bùng lên dữ dội rồi lan ra khắp không gian vô tận.Bên ngoài thì Ma Tâm từ từ nhỏ dần rồi hoàn toàn bị hấp thụ vào trong cơ thể Cố Bình Sinh, cậu từ từ mở mắt ra thì bắt gặp ánh mắt mừng rỡ không nói thành lời của nghĩa phụ cậu, y nghẹn ngào nói:“Không hổ danh là nghĩa tử của ta, cuối cùng con cũng hấp thụ thành công Ma Tâm. Để ta kiểm tra thử xem...”Thực ra Cố Bình Sinh cũng không hiểu chuyện gì vừa xảy ra nhưng dù sao mọi chuyện cũng ổn rồi nên cậu không để tâm lắm, cậu gật đầu rồi Xích Tung Hoành đặt hai ngón tay trước ngực trái của cậu, dựa vào thuật thấu thị thì quả nhiên đúng như dự đoán Ma Tâm đã tạo ra các giả nội tạng để thay thế nội tạng trước đây bị hoại tử kể cả tim nhưng kinh mạch của cậu bị tổn hại hơn nửa không có cách gì phục hồi lại được, ngay cả Ma Tâm cũng thúc thủ vô sách. Xích Tung Hoành khẽ thở dài rồi y truyền nội lực còn giữ lại của bản thân vào Ma Tâm rồi dẫn dắt nội lực cũng như ma lực của y chứa trong Ma Tâm ra ngoài rồi tạo thành ba đạo cấm chế ở đầu, tim và rốn của Cố Bình Sinh, y thở khẽ ra một hơi:“Xong rồi, con cảm thấy thế nào?”Cố Bình Sinh đáp:“Ưm... con cảm thấy cơ thể nhẹ nhõm và thoả mái hơn trước rất nhiều!”Dị chứng bị cấm chế, thời gian tái phát cũng sẽ được kéo dài ra, nội tạng hoại tử thì được thay thế đương nhiên sẽ cảm thấy thoả mái rồi. Y nói:“Ta đã tạo thành ba đạo cấm chế dị chứng của con nên con có thể sống thêm hai năm nữa. Ma Tâm vốn có bản năng nguyên thuỷ của con người là giết chóc và tình dục...”Xích Tung Hoành khẽ ho “khụ” một tiếng, ông biết Cố Bình Sinh ngây thơ trong sáng nên đành dành ra hai canh giờ giảng dạy về những vấn đề giới tính với cách giảng dạy mới lạ lôi cuốn,